Thứ Bảy, tháng 4 22, 2017

CHIỀU PHỐ NÚI

CHIỀU PHỐ NÚI 

Sợi nắng tan dần dưới rặng thông
Chiều rơi mấy nhịp ngẩn ngơ lòng
Vời theo tiếng gió miền sương hạ
Vợi lại cung đàn buổi tuyết đông 
Suối vắng âm thầm con nước chảy
Rừng thưa hờ hững áng mây bồng
Rêu mờ bụi bám ven đường nhỏ
Mỗi độ thu về nhớ lắm không ? 

Tường Vân 19/4/17

KHI NÀNG HỜN

(Thơ chém)

Em hờn vác rựa chém hàng thông
Nói động vài câu chạm bão lòng
Lúc giận hanh trời như giữa hạ
Khi buồn đổi tiết tựa ngày đông
Hồn ta nhỏ bé đâu cần ẫm
Xác bậu phì nhiêu chắng muốn bồng 
Một buổi hôm rồi quay nói ngọt
Đây thời hết mộng quyết là không...!!

Nguyễn Lâm 20/4/2017

BÊN RỪNG CHIỀU

Trời thu nắng nhuộm óng vàng thông
Vắng vẻ tình thơ chạnh cả lòng
Tiếng suối ru lời mong mộng hạ
Lời chim nhã tiếng đợi mơ đông
Bên chiều bước mỏi tình hoài chảy
Dưới nguyệt chân mê dạ mãi bồng
Lối cũ hồn men bờ gió thoảng
Hoàng hôn tím lạnh giữa trời không.


GM.Nguyễn Đình Diệm. 22.4.2017

CÒN NHỚ HAY KHÔNG ?

Gió bỗng lay chiều đẩy rặng thông
Mùa thu lá đổ hẹn riêng lòng
Trăng mười sáu tuổi bừng đêm hạ
Nắng bảy mươi mùa rực bữa đông
Bến cũ buồn mây tàn ủ đọng
Rừng xưa hận giỏ thổi phiêu bồng
Con đò chở nặng niềm mong nhớ
Lặng lẽ xa rời hỏi biết không ?

LCT 23/04/2017

TRONG CHIỀU TĨNH LẶNG

Dương tà lấp lánh dợn đồi thông
Sánh bước cùng đi bát ngát lòng
Thanh thản đường dài ven lũng nước
Yên bình lá thắm giữa ngày đông
Mơn bờ róc ránh êm dòng suối
Thoảng gió vi vu nhẹ cỏ bồng
Tĩnh lặng thấm sâu vào thớ đất
Ý tình bất tận dẫu ngôn không


Lý Đức Quỳnh 25.04.2017


TÌNH XA

Trăng mờ khuất bóng dưới đồi thông
Nẻo cách người xa nặng trĩu lòng
Gác nhỏ đìu hiu thương kỷ niệm
Thân gầy héo hắt chạnh mùa đông
Ân tình ấp ủ say hồn mộng
Nghĩa nợ vùi chôn mỏi gót bồng
Lặng lẽ bên đời thêm trống vắng
Đi về lẻ bạn cũng như không ? ?

LienNguyen

Thứ Hai, tháng 4 10, 2017

CHỚM THU

CHỚM THU

Lá đã rơi nhiều buổi chớm thu
Thời gian mới thoáng vụt bay vù
Cung đàn vắng lặng chiều sương phủ
Cổ Mộ điêu tàn bóng nhạn đu
Vẫn đó tần băng tràn tuyết lạnh 
Còn kia góc núi đẫm mây mù
Như dường thể bị lưu đày ấy
Để mãi đau lòng khách viễn phu ! 

Tường Vân 10/4/17

==========

KHOẢNH KHẮC CHIỀU

Hạ vừa trở lại kiếm tình thu
Khoảnh khắc thời gian đã cuộn vù
Nắng vỡ quanh trời rơi mặt biển
Mây vờn cạnh ngõ níu cành đu
Đầu thôn tản mạn chùm sương xám
Giữa xóm cuồng quay cảnh bụi mù
Những cánh chim chiều bay lại tổ
Bên đồi mỏi mệt gã tiều phu ./.

BỤI THỜI GIAN 11/10/2014

=========

LUYẾN TIẾC

Gió cuốn bên triền núi biếc thu
Ngày vui một thoáng đã qua vù
Đường làng nắng nhạt vương hồn liễu
Ngõ xóm sương phai níu trúc đu
Cánh nhạn lưng trời phương mộng thẳm
Trăng mờ nẽo bến chốn mơ mù
Dư âm mãi vọng triền miên bóng
Luyến tiếc xuân nồng kẻ lãng du

GM.Nguyễn Đình Diệm.11.4.2017

Chủ Nhật, tháng 4 09, 2017

VẾT SON MÔI

VẾT SON MÔI 


Anh à cổ áo đẫm màu son
Đếm thử mà xem mấy dấu tròn
Có phải cô Hường bên xóm miễu 
Hay là cái Nguyệt cuối làng thôn
Đùa vui quá chén nên rồi để... 
Bỡn cợt từ hôm vậy mới còn... 
Chẳng lẽ do già nên thích quậy ? 
Cho rằng tại ả muốn đòi hôn...? 

Tường Vân 8/4/17

BÀI HỌA

KỶ NIỆM CÒN LƯU

Nắng đổ hiên chiều những nét son
Tình vui năm tháng đẹp vuông tròn
Đường xưa trúc ngóng bên đường xóm
Lối cũ trăng chờ dưới ngõ thôn
Bụi chuối vườn rau đâu dễ mất
Tình xuân nghĩa hạ vẫn mãi còn
Người đi vạn dặm sầu xa ngái
Kỷ niệm lưu hoài những nụ hôn

GM.Nguyễn đình Diệm 9.4.2017

=========

Vì ai

Cổ áo đêm này bị dấu son
Là do bậu nựng giáp khuôn tròn
Khuya mờ cố giữ bên đầu miễu
Tối mịt ôm ghì ở giữa thôn
Quá sỉn mượn đà chơi tới bến
Càng say lợi thế tấp khi còn
mai vừa tỉnh dậy nàng chưa đủ
Kiếm chuyện anh vì muốn được hôn..!!

Nguyễn Lâm 09/04/2016

==========

HÃY ĐẾN BÊN ANH

Vạch cổ xem hoài mỗi vết son
Bờ môi méo sẵn phải đâu tròn
Sao còn giận dỗi cô đầu xóm
Lại mãi ghen hờn ả cuối thôn
Thử nghĩ tình kia nào được mấy
Rồi suy nghĩa nọ mất hay còn
Thôi đừng bắt bẻ xin đền vậy
Cứ thử ôm choàng sẽ được hôn ./.

LCT 08/04/2017

==========

MÀU THỜI GIAN

Lụa là,điện ngọc,ánh vàng son
Tuế nguyệt gầy hao ngậm khuyết tròn
Quạnh quẽ sương thu niềm dã thảo
Im lìm khói hạ nỗi cô thôn
Sông xưa vỗ sóng hai bờ lở
Bến cũ chờ trăng một khách còn
Non nước dùng dằng trôi ái ngại
Chân trời mặt biển nhuộm hoàng hôn


Lý Đức Quỳnh 9.4.2017