Chủ Nhật, tháng 10 01, 2017

NGƯỠNG CỬA MÙA ĐÔNG

NGƯỠNG CỬA MÙA ĐÔNG 

Thu vàng mấy độ chạnh buồn thêm 
Bóng đổ tàn rơi cuối dãy thềm
Hoang hoải câu hò trong nắng nhẹ 
Dặt dìu tiếng sáo giữa chiều êm
Ai mang gió đến vườn thơ lạnh 
Bạn dỗ tình say chén rượu mềm 
Chợt ghé mùa đông ngoài ngưỡng cửa 
Nghe sầu chất nặng cõi lòng đêm !

Tường Vân 23/6/17

VÀO ĐÔNG

Gió lộng qua chiều lạnh mãi thêm
Đùn mây ảm đạm rụng trăng thềm
Sương lam ngõ trúc về hiu quạnh
Liễu biếc gương hồ tiễn dịu êm
Trắng hạc kêu bầy thương cánh mỏi
Hồng hoa lịm bóng xót môi mềm
Màu đông phối vẽ mùa hoang vắng
Đợi biết ai về sưởi ấm đêm ?!

Lý Đức Quỳnh

CHỈ LÀ ẢO ẢNH 

Đã vậy nên nào dám hỏi thêm
Chiều qua đứng đợi ở bên thềm
Bao lần gặp gỡ ngờ vui vẻ
Những dạo ân cần tưởng ấm êm
Chẳng nghĩ tình kia rồi úa nhạt 
Đành sao nghĩa nọ sớm tan mềm
Nhưng đời vẫn chỉ là cơn mộng
Tựa giấc mơ buồn của mỗi đêm ./.

LCT 041017

TÂM SỰ ĐÊM THU

Thu qua ngoài cửa thấy sầu thêm
Thờ thẩn hiên mây gió lạnh thềm
Nguyệt tỏa bờ tre loang bóng dịu
Sương gieo lối cỏ thả hồn êm
Nâng chung trà muộn trời cô lạnh
Uống chén trăng khuya tối đượm mềm
Đầu bạc trầm tư cơn mộng trở
Bèo mây viễn vọng buốt hồn đêm


Hương Thềm Mây.(Gm.Nguyễn Đình Diệm)