Thứ Bảy, tháng 3 28, 2020

CÕI TẠM


CÕI TẠM

Mai về khép lại giấc phù sinh 
Mặc cõi đời thêu chuyện bất bình 
Tối ngắm trăng thanh cùng vũ trụ 
Khi chờ gió ấm gọi bình minh 
Dù cho cuộc sống nhiều giông bão 
Hoặc bởi trần gian lắm sự tình 
Muội trải hồn thơ dìu ngọn bút 
Huynh hòa phím nhạc chép lời kinh

Tường Vân - 26/03/20

TỰ NHẮC... 

Chẳng ngại thăng trầm sẽ phát sinh 
Mình vui cuộc sống cũng yên bình 
Cho dù thế sự muôn điều ảo 
Nhớ để nơi lòng một chữ minh 
Chén rượu vần thơ hoà nỗi cảm 
Niềm tin nghĩa trọng ủ hương tình 
Vì nhau rửa gột điều ngang trái 
Giữ vẹn mai này khỏi thất kinh

Nguyễn Châm - 270320

THEO TỪNG KỈ NIỆM...

Nhớ mãi năm nào lễ phục sinh
Cùng anh dạo gót chốn thanh bình
Mi gầy khép nhẹ chờ giao ước
Nguyệt khuyết buông hờ để chứng minh
Thiếp gửi niềm yêu trong giấc mộng
Chàng se hạnh phúc giữa đêm tình
Lời chuông phổ độ từ nơi chúa
Kỷ niệm theo từng mỗi nhịp kinh

Trần Tình -  27/03/2020

HẠ LUYẾN...


HẠ LUYẾN... 

Và rồi vẳng tiếng ve kêu 
Mưa rơi bất chợt, nắng chiều vỡ toang 
Và rồi hoa gạo đỏ đàng 
Áo em cánh mỏng hè sang cuối trời 

Em hờn chi giọt mưa rơi 
Cho đôi má ửng lẫy người lỡ yêu 
Tháng ba nắng đỏ môi kiều 
Tay anh vụng nhặt những điều ngổn ngang 

Cây me thả dáng cuối làng 
Bóng ai nghiêng với rộm vàng lối rơm 
Sân trường phượng đỏ nhiều thêm 
Vẫn vương đâu đó nỗi niềm thuở nao 

Hè sang xoan nở tím chào 
Câu thơ anh viết nao nao gió lòng 
Đêm về kéo trận mưa giông 
Bỗng nghe sâu thẳm nỗi lòng luyến lưu...

Nguyễn Châm - 230320

---------------------------------

CHIỀU PHAI

Hạ về chưa ấm lời ru
Gió nam phe phẩy mưa Thu lạnh lùng
Bước đời hai nửa riêng chung
Nửa đau gối mộng, nửa chùng lối thơ

Ai đem nỗi nhớ buộc hờ
Cho con ve nhỏ buông lời thở than
Trách ai lỡ vụn tay đàn
Buông lơi phím mộng ngổn ngang tất lòng

Nắng chiều đã nhuộm bên sông
Thương con đò cũ ngược dòng bến yêu
Sông Tương ai lẫy khúc Kiều
Tình ta chẳng dệt mà thiêu cháy lòng

Ai làm vỡ cả mùa Đông
Kéo theo nhan nhản nỗi lòng bủa vây
Chút hương xót lại nơi này
Bên bờ thương nhớ chiều phai nắng vàng.!

Tường Vân - 23/03/20

Thứ Bảy, tháng 3 21, 2020

HOÀI VƯƠNG….


HOÀI VƯƠNG….

Vẳng tiếng đàn ai chạnh nỗi lòng
Nghe rầu ngọn gió phủ ngoài song
Hồn ngâm tửu lạnh từng canh vắng
Dạ chở niềm đau những tháng nồng
Dõi mắt trông người nơi bản hạ 
Neo thuyền đợi kẻ cuối trời đông
Vàng tay khói quyện ngàn đêm lẻ
Mãi chỉ hoài vương một bóng hồng

Nguyễn Châm

------------------

KHÚC TƠ LÒNG 

Hoàng hôn rót nhẹ phím tơ lòng 
Nắng cũng buông mình khỏi chấn song
Mỏi gót sương chiều tim thấm lạnh 
Mềm môi lãng tử rượu cay nồng 
Tình gieo biển bắc mòn tâm nhạn
Mộng gửi quê người quạnh giấc đông 
Đã mấy lần thu vàng lá rụng 
Mà duyên một thuở vẫn chưa hồng 

Tường Vân - 20/03/20

Thứ Năm, tháng 3 19, 2020

PHỐ CŨ CHIỀU SƯƠNG


"Anh ơi tôi lên đường phố cũ tìm anh chiều hẹn hò
Cho nhau niềm vui cuối tuần vì hơn mấy lần
Vắng anh trời kinh đô nghe xao xuyến bước cô đơn..."

PHỐ CŨ CHIỀU SƯƠNG 

Lặng lẽ chiều rơi mấy nhịp buồn 
Quay về phố cũ buổi hoàng hôn 
Chìm trong ngõ hạ mùa hoa nhớ 
Đọng giữa con tim tiếng thở hờn
Đẫm chén men tình đêm tẻ lạnh 
Say từng phiếm nhạc lúc cô đơn 
Niềm yêu chẳng ấm bờ môi nhỏ 
Để những cơn mơ cứ chập chờn 

Tường Vân - 19/03/20

=========

"...Mong sao đừng quên mỗi lần chiều qua cuối tuần
Có tôi đợi mong em khi phố cũ vừa lên đèn..."

MƯA BUỒN PHỐ CŨ...

Mình anh phố cũ giọt mưa buồn 
Bỗng nhớ hôm nào gửi nụ hôn 
Một thưở vàng son niềm ái vỡ 
Ngàn đêm tĩnh lặng gió thu hờn
Ta về ngõ muộn thương tình đắng 
Kẻ hẹn canh trường dỗ phím đơn
Những nhịp đời yêu giờ khuyết nửa 
Tìm trong giấc mộng nỗi đau chờn

Nguyễn Châm - 190320

SUY TƯ GIỌT CAFÉ...


SUY TƯ GIỌT CAFÉ... 

Uống vị đắng cafe
Thấy nhẽ đời dịu ngọt
Nếm vị ngọt tình yêu
Sao nỗi lòng đắng đót

Chiều nay phố không em 
Cafe như nhạt bớt
Quán đông hồn lạnh thêm 
Ánh đèn như vàng vọt

Lẽ nào em, cafe
Đều gây nên cơn nghiện
Để rồi trong đê mê
Nỗi buồn anh tan biến

Em ơi phố chiều nay 
Chợt nghe buồn đến lạ
Nhấp giọt đắng lên môi 
Nỗi lòng anh lã chã... 

Nguyễn Châm

***

GIỌT ĐẮNG CAFE... 

Anh ơi biển vẫn tình 
Quán thưa người đến lạ
Em lặng lẽ riêng mình 
Tiếng chiều mênh mông quá 

Cafe vẫn rơi đều 
Khúc ca buồn lơi lả
Anh có nhớ em nhiều 
Khi trời đang vào hạ

Cafe ngọt không anh 
Sao tình ta chợt đắng 
Ai mang gió qua mành
Cho nỗi buồn sâu lắng 

Từng bước nhỏ em về 
Cơn mưa chiều rơi nhẹ 
Lối cũ hắt hiu buồn 
Nghe nỗi lòng đơn lẻ...

Tường Vân - 19/03/20


Thứ Hai, tháng 3 16, 2020

MÀU THỜI GIAN


MÀU THỜI GIAN 

Đếm chuỗi thời gian sắp ngả màu 
Tháng ngày biền biệt chở theo nhau
Chiều lên Bản Thượng chàm hoa nắng 
Xuyết điểm trang mây bạc mái đầu 
Đã biết yêu người trong cõi mộng
Nên đành nuốt lệ giữa đêm thâu 
Còn chăng kỉ niệm ngày thơ cũ
Lặng lẽ tìm quên giữa chén sầu...

Tường Vân - 14/03/20

==========

BỨC TRANH MÀU 

Cùng em vẽ lại bức tranh màu
Để nguyện cho mình mãi có nhau 
Chẳng đoái ngoài kia trời tạt bão 
Nào mong quãng nọ bóng che đầu 
Rồi đem giấc mộng lồng muôn ngã 
Hãy đợi men tình phủ suốt thâu 
Một chén vào phiên hòa nỗi cảm 
Đời vui há ngại cảnh đông sầu

Nguyễn Châm - 140320


TÌNH KHÚC CHIỀU


TÌNH KHÚC CHIỀU 

Tôi vẫn muốn dòng sông này chảy mãi
Để thuyền tình theo nước lững lờ trôi
Cho cuộc sống đượm thêm nhiều ý vị
Dẫu lòng người một thoáng đã phai phôi

Tôi hạnh phúc bởi đời đâu hắt hủi
Với tháng ngày rong ruổi mấy vần thơ
Là những lúc bên người vui xướng hoạ
Thời gian còn có mấy để mộng mơ

Tôi vẫn cứ yêu đời yêu cuộc sống 
Trải lòng mình tha thiết dệt đường tơ
Tôi vẫn thích cùng bạn bè tán gẫu
Chuyện buồn vui thức trắng những đêm khờ

Tôi vẫn biết tâm tình anh đã gửi
Sợi tơ lòng vương vấn mãi ngu ngơ
Tôi vẫn muốn cùng anh ngồi lặng lẽ 
Dẫu chỉ là một thoáng để vu vơ

Tôi yêu lắm dòng thơ anh ngẫu hứng
Thả hồn theo từng chiếc lá Thu vàng
Là những phút trải lòng lên giấy trắng
Chuyện vui buồn cứ tiếp diễn miên man... 

Tường Vân

================

EM ĐÃ ĐẾN.... 

Em đã đến cho lòng vương vấn mãi 
Câu thơ tình ngày tháng mỏi mòn trôi 
Cho anh biết những chuỗi ngày thi vị 
Cung nhạc chiều nền nã chẳng phai phôi 

Em đã đến chia muộn phiền hắt hủi 
Đêm rượu nồng hai đứa thảo vần thơ 
Và từ đó có nhau cùng xướng họa 
Câu thơ tình chan chứa những niềm mơ 

Em đã đến, phù sa cho cuộc sống 
Cung nhạc tình sưởi ấm mảnh hồn tơ 
Anh bị cuốn những đêm dài tán gẫu 
Giấc mơ yêu chạm khắc giữa tim khờ 

Em đã đến cho lòng anh lén gửi 
Nụ hôn nồng chan chứa nét môi ngơ 
Anh gửi cả tình yêu và có lẽ 
Ôm mộng vàng say đắm giữa vu vơ 

Em đã đến gieo cả ngàn thi hứng 
Những vần thương quyện chặt giấc mơ vàng 
Chén tửu chạm cạn nỗi niềm đêm trắng 
Mà cung tình trong gió trỗi miên man.... 

Nguyễn Châm


DẠI KHỜ...


DẠI KHỜ... 

Mỗi sáng trông mây lẳng lặng chờ
Sợ rằng ai đó sẽ làm ngơ
Tơ duyên đứt đoạn vì ngăn cách 
Cuộc sống phân li tại hững hờ
Kẻ ở chân trời tâm khắc khoải
Người về cổ độ kiếp bơ vơ
Trăm năm giấc mộng hoài hư ảo
Mà để cho nhau bấy dại khờ

Trần Tình 04/03/2020

*****

TÌNH KHỜ...

Nào ai hiểu hết nỗi mong chờ
Mỗi lúc đêm về nhớ ngẩn ngơ
Bóng lẻ rèm thưa sầu kiếp bạc 
Tình đơn gối lạnh nhói tim hờ
Vì duyên chẳng dệt hoài tha thiết
Bởi mộng chưa thành cứ vẩn vơ
Kẻ ở trời thương mòn mỏi đợi 
Người nơi góc biển trắng đêm khờ

Tường Vân - 04/04/20


NHỚ...


NHỚ...

Kẻ ở phương xa rất nhớ chàng 
Lâu rồi chẳng xuống bến đò ngang
Đêm nay bấc lạnh buồn hiu hắt 
Lối đó mưa giăng buốt phủ phàng
Một chén men nồng tâm bủn rủn 
Nửa vầng nguyệt khuyết dạ mênh mang
Canh khuya tiếng nhạc từ đâu vẳng
Muốn hỏi tương tư có gặp nàng

Trần Tình 03/03/2020

*****

TRĂM NĂM TÌNH LỠ

Trở lại vườn xưa một bóng nàng
Trông miền cố lý gọi đò ngang
Chiều buông gió lạnh buồn hiu hắt
Rượu cạn mưa thâu rét phũ phàng
Nếu đã không duyên ngày đó gặp
Sao còn để nợ kiếp này mang
Trăm năm cuộc lữ đành thôi nhé
Vẫn chỉ là mơ chuyện thiếp chàng

Tường Vân - 03/03/20


NGỎ LỜI...


NGỎ LỜI... 

Hỏi thiệt rằng em đã có chồng 
Hay là vẫn thuộc lính phòng không 
Cùng anh mỗi tháng tình xuân dệt 
Để mộng từng canh ngõ ái lồng 
Mẹ mãi âm thầm trông tiếng trẻ 
Cha thì lặng lẽ kết mành bông 
Đầu trăng tuổi cậu tròn ba chín 
Sẽ thắp đèn hoa mở tiệc hồng 

Nguyễn Châm

----------------------

GIÃ BIỆT

Từ anh giã biệt...nhỏ theo chồng
Đã mấy thu rồi có nhớ không ?
Bến hạ đìu hiu làn sóng bủa
Phòng loan quạnh quẽ ánh trăng lồng
Thương về cái thuở mình chung lối
Đếm lại ba mùa lúa trổ bông
Kẻ ở phương trời mơ bóng nhạn
Người nơi góc bể bặt tin hồng...

Tường Vân


MỘNG CÓ CÒN XUÂN


MỘNG CÓ CÒN XUÂN 

Anh nè đếm những bấy mùa xuân
Mà tiếng yêu chưa kịp phổ vần 
Để nắng hanh hao màu mắt đợi 
Cho chiều lạc lõng phím đàn ngân
Có thương mới xót tình đôi ngã
Quán lạnh trời khuya rượu mấy tuần 
Mãn hạ thu tàn sương điểm xuyết
Mai đào vẫn hẹn tiết đông quân.!

Tường Vân - 02/03/20

===========

LẠC VẦN... 

Đã biết em chờ ngọn gió xuân 
Mà thơ anh phổ cứ sai vần 
Cung thương mấy độ còn như vẳng 
Khúc cảm đôi dòng lại biếng ngân 
Nghĩa nhạt trăng suông sầu vạn chén 
Hờn đêm dỗi phận khóc bao tuần 
Càng say giấc mộng càng không xóa 
Nhói ở trong lòng tiếng lệnh quân 

Trần Tình 03/03/2020


BƯỚC CHÂN XUÂN ...


BƯỚC CHÂN XUÂN ...

Hương nhài thoảng nhẹ thinh không 
Mà chân em bước lạc dòng thơ duyên 

Bờ đê chim khách đưa chuyền 
Cánh hoa xuân vẫn vẹn nguyên sắc hồng 

Làng em mở hội lồng tồng 
Tứ thơ say cứ chạy vòng ngõ yêu 

Tháng giêng khảm bức tranh Kiều 
Bước chân ai đó ...có liều ghé sang..??

Trần Tình

*****

Bút hoạ bạn Tường Vân
TỰ TÌNH THÁNG GIÊNG 

Gió chiều nhè nhẹ bên sông 
Thoảng đưa hương bưởi cho hồng má ai

Ngập ngừng mới nửa giêng hai 
Em đi trong gió tóc cài hoa mơ 

Tháng giêng ai đợi ai chờ
Thả câu Lục Bát ngẩn ngơ gieo tình 

Nắng vàng soi bóng lung linh
Sông thơ ai có đợi mình hay không.? 

Tường Vân

ĐƠN BƯỚC…


ĐƠN BƯỚC…

Nẻo vắng mình ta mãi độc hành
Thơ tình thục nữ cứ vờn quanh
Thề xây lối mộng hoài dang dở
Ước giữ niềm yêu chẳng toại thành
Nửa cuộc phong trần khao khát nỗi
Lưng bầu nhược túy rã rời manh
Lòng sao cứ lạc vùng miên viễn
Để mỗi lần mơ gắng đoạt giành

Nguyễn Châm

---------------------

ĐỘC HÀNH

Màn sương chiếu đất nguyện đơn hành 
Gác lại bên đời cuộc quẩn quanh 
Cõi mộng dã tràng mong lấp bể
Đường mơ khất sĩ quyết xây thành
Chưa tường thế tục sầu muôn nỗi
Đã chán duyên trần rã mấy manh
Dám hỏi tình kia còn được bấy 
Mà sao lắm kẻ cố tranh giành...

Tường Vân

GÓC ĐÊM


GÓC ĐÊM 

Canh tà bóng nguyệt gác ĐẦU thôn
Nhẹ bước CHÂN côi lắng nhịp ồn
Áo mỏng anh về phiên TÓC rối
TAY gầy nhỏ hứng giọt sương non
Rưng rưng ánh MẮT niềm thương cảm 
Nhẹ nhẹ con TIM tiếng thở dồn
Lệ ướt MÔI mềm đêm hạnh ngộ
Nghe LÒNG ấm lại mảnh tình son.!

Tường Vân - 27/02/20

==========

KHẮC KHOẢI 

Vẳng tiếng giang đầu chảy cuối thôn 
Lòng nghe khắc khoải phím tơ ồn 
Trăng vàng cổ độ treo thềm cũ 
Mắt đỏ sâu quầng ủ giấc non 
Đã chết tim yêu thời áo cởi 
Thì thôi mắt đợi thưở sương dồn
Em về gác lạnh xuôi tay mõ 
Chẳng lọ môi chì phủ dấu son

Trần Tình 28/02/2020

HẠ BUỒN 

Đầu hè tiếng cuốc kêu ran
Chao ôi héo cả Ruột Gan con tằm
Canh khuya vừa ngả Lưng nằm
Vẫn anh với nụ cười thầm khóe Môi

Giật Mình tiếng nấc liên hồi
Nửa Tim đau, nửa giấc đời vỡ đôi
Gót tình theo nhịp chèo trôi
Nghĩa xưa giờ đã trắng vôi cạn Lòng 

Mắt còn đâu Lệ mà đong
Chỉ em với khoảng Tay vòng gối ôm...

Trần Tình


GIỮA MIỀN HƯ TỊCH


GIỮA MIỀN HƯ TỊCH 

Chợt giữa đêm thâu gió thổi vèo 
Và từng nỗi nhớ cũng dâng theo 
Thương anh áo nhuộm đời cô lữ 
Trách phận mưa rơi kiếp cỏ bèo 
Nhạc trỗi cung sầu ngân lảnh lót 
Trăng lồng ngọn khế uốn cong queo 
Mênh mang bóng tối vùng hư tịch
Cảm chén tơ vương đẫm lệ Kiều

Trần Tình 26/02/2020

*****

MIỀN ĐẤT LẠ... 

Tình anh chiếc lá thoảng bay vèo 
Gió thổi mưa lùa sẽ cuốn theo 
Tựa giọt sương mai trên nhúm cỏ
Như tia nắng lụa giữa ao bèo
Rồi khi hạ đến buồn ngơ ngẩn 
Để buổi đông về lạnh quắt queo
Một chút tương tư miền đất lạ
Mà vương vấn mãi nét môi kiều...

Tường Vân - 26/02/20


GIÁ TỢ CÁNH BUỒM...!


GIÁ TỢ CÁNH BUỒM...!

Ở tận trời xa quãng nắng nồm 
Em về bỏng rát ngại ngùng ôm 
Còn anh bấc trở thềm trăng lạnh 
Để ngõ hồn say lọn tóc xồm
Xót kẻ say tình mong một bữa 
Thương người ủ mộng ước từng hôm
Trời xanh nỡ tạo thành hai nửa 
Chỉ muốn mình như những cột buồm...

Nguyễn Châm - 240220

------------------


NHƯ NHỮNG CÁNH BUỒM

Chỉ muốn mình như những cột buồm...
Theo ngàn ngọn sóng bủa chiều hôm
Rồi mơ bóng nhạn ngày đông cũ
Chẳng ngại tình anh gã tóc xồm
Xót mỗi đêm dài vơ vẩn mộng
Thương lần ngõ vắng thẹn thùng ôm
Mùa sang gió lạnh buồn ngơ ngẩn
Ở tận trời xa quãng nắng nồm...

Tường Vân - 25/02/20

KHÚC NHẠC SẦU


KHÚC NHẠC SẦU

Lời ca ai cất giữa chừng 
Vẫn câu muối mặn cay gừng mà đau 
Canh khuya đẫm giọt ly sầu 
Cung âm réo rắt đượm mầu nhớ thương

Khổ em áo mỏng dặm trường 
Lê la ngày tháng nẻo đường vắng anh 
Trăng thu hờ hững bên mành 
Em đong nỗi nhớ đã thành thói quen

Uống đi, cho cạn nỗi niềm 
Ơ hay ! men thấm sầu thêm mãi sầu

Trần Tình

*****

TIẾNG THƠ SẦU

Tiếng thơ ai rót nửa chừng
Lời yêu chẳng dám ngập ngừng mà đau
Đêm say gạn mối tơ sầu 
Mới hay người đã qua cầu sông Thương

Trắng tay giữa cuộc hồ trường 
Đời ta lạc cõi vô thường không anh
Sương đêm ướt sợi tóc mành
Đường khuya hiu hắt trở thành lối quen

Cô đơn khép lại nỗi niềm 
Một trang tình lỡ nghìn đêm chở sầu !

Tường Vân