Thứ Hai, tháng 3 16, 2020

DẠI KHỜ...


DẠI KHỜ... 

Mỗi sáng trông mây lẳng lặng chờ
Sợ rằng ai đó sẽ làm ngơ
Tơ duyên đứt đoạn vì ngăn cách 
Cuộc sống phân li tại hững hờ
Kẻ ở chân trời tâm khắc khoải
Người về cổ độ kiếp bơ vơ
Trăm năm giấc mộng hoài hư ảo
Mà để cho nhau bấy dại khờ

Trần Tình 04/03/2020

*****

TÌNH KHỜ...

Nào ai hiểu hết nỗi mong chờ
Mỗi lúc đêm về nhớ ngẩn ngơ
Bóng lẻ rèm thưa sầu kiếp bạc 
Tình đơn gối lạnh nhói tim hờ
Vì duyên chẳng dệt hoài tha thiết
Bởi mộng chưa thành cứ vẩn vơ
Kẻ ở trời thương mòn mỏi đợi 
Người nơi góc biển trắng đêm khờ

Tường Vân - 04/04/20


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét