Chủ Nhật, tháng 1 29, 2017

ĐẦU NĂM LỄ CHÙA

ĐẦU NĂM LỄ CHÙA 
( Tứ đối ) 

Trước ngõ mai vàng xao xuyến nở 
Bên vườn bướm trắng rộn ràng khua 
Đường mơ thiếu nữ bâng khuâng dạo
Lối mộng nàng xuân bỡ ngỡ đùa
Mấy cánh hoa hồng bay lãng đãng 
Một nhành lá thắm khẽ đong đưa
Người vui trẩy hội trên đường phố
Thiếp niệm A Di trước cổng chùa ! 

Tường Vân 29/1/17 (mùng 2 tết)

THƠ HỌA

VÀO CHÙA
(NĐT-CĐ+LTĐ+CTĐ)

Thiền môn rộng mở lời kinh xá
Cửa Phật cao dày tiếng mõ khua
Chẳng lẽ duyên buồn nên bướm cợt
Nào hay phận tủi bị ong đùa
Em ngồi lặng lẽ vành mi đón
Tiểu vẫn âm thầm nét mặt đưa
Kẻ đợi người mong chiều trước ngõ
Thầm thương trộm nhớ bữa trong chùa ./.

LCT 29/01/2017

Thứ Bảy, tháng 1 28, 2017

KHAI BÚT ĐẦU NĂM

KHAI BÚT ĐẦU NĂM 

Vài chung rượu nhạt đón chân người 
Một liễn mai hồng dưới nắng rơi 
Rạng rỡ hoa đào khoe sắc đẹp 
Bâng khuâng cúc huệ tỏa hương ngời 
Mừng em tết nữa duyên nồng ấm 
Chúc bạn xuân này mộng thắm tươi 
Trải rộng niềm thương về khắp chốn
Bình yên hạnh phúc mãi muôn đời ! 

Tường Vân 28/1/2017
 (Mồng một tết al)

Thơ họa

RÃ BẾN

Cũng chỉ vì em nhớ một người
Anh đành khép lại mảnh tình rơi
Chìều tan bỗng tiếc làn mây bạc
Buổi vãn thầm thương vạt sóng ngời
Mộng thuở ban đầu nay đã úa
Xuân thì mới gặp chẳng còn tươi
Vần thơ kỷ niệm nhòa trên giấy
Ướt ngõ đường mơ của cuộc đời ./.

LCT 28/01/2017

Thứ Năm, tháng 1 26, 2017

THỀM XUÂN

THỀM XUÂN 

Xuân về trước ngõ đấy rồi ư
Đã bấy mùa qua vắng vẻ chừ
Nhỏ vẫn âm thầm căn gác lạnh 
Anh còn lận đận mảnh đời hư
Chờ ai gió trở bao chiều nữa 
Dõi bóng người đi một dạo từ
Lối cũ mai vàng rơi khắp chốn
Sao tình tôi mãi nhuộm sầu tư !

Tường Vân 24/1/16


THƠ HỌA 



MONG MANH TÌNH



Thuyền đà lỗi bến chẳng về ư!

Lặng lẽ người xưa ở chốn chừ ?
Ngõ trúc mơ màng trong nỗi nhớ
Đường tình khao khát cảnh sầu hư
Xuân thềm quạnh quẽ không tâm sự
Ngõ vắng đìu hiu chớ đáp từ
Lối cũ hằn sâu bao kỉ niệm
Bên đời khắc khoải những niềm tư.

Liêu Đình Tự
MỘT MÌNH

Bạc bẽo canh đời phải thế ư ?
Thời gian nhạt sắc hỏi ai chừ
Đông vừa bỏ cuộc tình xưa chán
Tết lẻn chen vào mộng cũ hư
Khát những vần thơ đầy thiện cảm
Thèm bao giọng nói đủ nhân từ
Ai người biết được chiều hoang vỡ
Có kẻ đang ngồi cạnh ngã tư ./.

LCT 25/01/2017
.

Thứ Hai, tháng 1 23, 2017

CẢNH NGHÈO

CẢNH NGHÈO 

Tóc bạc da mồi nhuốm bụi rêu
Từng đêm tủi phận dưới căn lều
Lan tràn giữa cỏ côn trùng tếu
Nức nở bên bờ tiếng dế trêu
Tháng hết năm tàn xương rã rệu
Xuân qua hạ tới khớp rung đều
Canh trường lắt lẻo thân mòn sệu
Quạnh quẽ nhưng nào đã dám kêu...

Tường Vân 23/1/17

THƠ HỌA 

THỔN THỨC

Lối cũ ta về phủ kín rêu
Hương xưa còn đượm góc hiên lều
Trầm tư muôn dặm đời vô hiệu
Bịn rịn đôi dòng cảnh trớ trêu
Tình vỡ phôi phai lòng thất thểu
Mộng tan nhòa nhạt dạ ran đều
Men sầu dậy khúc buồn giai điệu
Hợp xướng côn trùng rả rích kêu.

Liêu Đình Tự

GIẤC HỒNG HOANG

Quanh bờ nước đục đẫm bùn rêu
Cỏ mọc tràn lan giống bãi lều
Chị nỗi mơ màng đon đã tếu
Anh niêm hứng khởi ngọt ngào trêu
Bờ môi đoạn giữa còn run yếu
Mép ngực đầu trên vẫn thở đều
Ý nguyện hai người như đã hiểu
Đôi lòng thỏa mộng ngó trời kêu ./.


LCT 24/01/2016

Thứ Bảy, tháng 1 21, 2017

DUYÊN KIẾP


DUYÊN KIẾP 
( NĐT ) 

Bên thềm gợn mảnh nắng chiều cong
Nhỏ hỡi chờ ai nhạt má hồng 
Nửa độ thu về xao nỗi nhớ 
Bao mùa lá đổ quạnh niềm mong
Tình xuân đã ngập bờ môi ấm 
Ngõ hạ còn say giấc ngủ nồng
Để chuỗi thương chờ trong giá lạnh 
Mà duyên vạn kiếp chẳng chung dòng ! 

Tường Vân 21/1/17

THƠ HỌA 

LỖI HẸN

Xuân thềm gợi cảnh mối tình cong
Một thuở đà yêu nhỡ cánh hồng
Nỗi nhớ đong đầy luôn mộng tưởng
Nguồn ân ngất ngưởng mãi hoài mong
Miền thương vụn vỡ lòng băng giá
Ngõ hẹn đìu hiu giấc chẳng nồng
Thấp thỏm canh đời sao nghiệt ngã
Người xưa lỗi hẹn chuyển sang dòng.

Liêu Đình Tự

ĐƠN CÔI

Tóc chải đôi làn xõa lượn cong
Bờ vai mảnh đẹp nét môi hồng
Hoa vàng lá đỏ tình xuân hẹn
Lược dắt trâm cài nghĩa ả mong
Những buổi đơn lòng mơ giọt nắng
Từng đêm bóng lẻ mộng hương nồng
Trăng tròn lại khuyết ngồi trăn trở
Nửa chiếc thuyền đang dạt giữa dòng ./.


Tiến Cảnh
LCT 22/01/2017

Thứ Năm, tháng 1 19, 2017

BÓNG CHIỀU

BÓNG CHIỀU 


Gom ngàn kỉ niệm trả về ai

Số phận vì đâu mãi sắp bài 
Bởi nắng chưa nhòa hương cỏ dại
Mà chiều đã lịm bóng hoàng mai
Chàng thương tuổi mộng thời hoa bướm 
Thiếp khóc tình xuân buổi lượt cài
Gió hỡi thôi đừng mang giá lạnh 
Cho sầu trĩu nặng dấu đời phai !


Tường Vân 19/1/16



BÀI HỌA 



TÌNH NỒNG KHÓ PHAI



Bóng ngã đường chiều bỗng nhớ ai!

Cam chi số phận đã an bài
Đá vàng lỗi hẹn trong niềm nhớ
Gác tía người về giữa nắng mai
Sóng sánh men sầu thời mộng ấp
Chứa chan lệ tủi buổi hoa cài
Sông thương một dải lòng tê tái
Giấc bướm tình hồng dạ khó phai.


Liêu Đình Tự



Chớm xuân tàn



Ách ruột đêm trường bởi tại ai

Đầu xuân bạn rủ thử tay bài
Ngồi quơ sập xám quên chiều tối
Tụm lắc tôm bầu bỏ sớm mai
Bạc hết leo rào con khóa của
tiền khô đục vách vợ then cài
Nằm ôm gối lạnh bên bờ dậu
Nhẫm đếm sao trời tỏ lại phai...!!

Nguyễn Lâm 19/01/2016


NỖI NIỀM



Bến cũ thu sầu mỏi đợi ai

Vầng trăng số phận đã an bài
Mơ màng trước cửa cành hoa dại
Quạnh quẽ bên thềm mảnh nắng mai
Nhớ những ngày mong nào lược chải
Hờn bao sớm đợi chẳng trâm cài 
Khung trời gió rụng buồn vương vãi
Rã cánh xuân tình tuổi mộng phai ./.

LCT 19/01/2017



Chủ Nhật, tháng 1 15, 2017

ĐÊM RƠI

ĐÊM RƠI 


Đêm trầm một chén ngậm ngùi quên

Mặc ánh trăng khuya chiếu nửa miền
Bởi ý nghe chừng đang bão động 
Nên hồn cứ vậy chẳng bình yên 
Ươm bao mật ngọt cùng đau xót 
Trộn những men cay với muộn phiền 
Nát cánh thư hồng đau nghĩa bút 
Nghe lòng nức nở giọt tình nghiên !


Tường Vân 15/1/17



THƠ HỌA 



XUÂN SẮC


Lối cũ vương sầu mãi chẳng quên
Người đi biền biệt khắp bao miền
Điệu thương dìu dặt trong niềm nhớ
Luống cảm chập chờn nỗi bất yên
Réo rắt canh chầy lòng thấp thỏm
Dứt day tình mộng dạ ưu phiền
U hoài xuân sắc trong tiềm thức
Đọng lại giọt buồn thuở bút nghiên.

Liêu Đình Tự


CHỈ THẾ THÔI

Trộn lẫn vui buồn để cố quên
Giờ đây cách biệt ở đôi miền
Mong người ở lại tình viên mãn
Ước kẻ xa rời mộng mãi yên
Gối lẻ buồn trăng nào giận dỗi
Đường riêng hận gió chẳng ưu phiền
Đêm ngồi góp nhặt vần thơ nhỏ
Cảm nghĩ riêng cùng chuyện bút nghiên ./.

LCT 15/01/2017



Niềm đau & kí ức

Tủi hận nên đành cố lãng quên
Niềm đau kí ức của đôi miền
Mong vùi nắng đẹp nơi bình lặng
Mộng dập mây hồng chốn ngủ yên
Bến cũ xa vời chen khổ hạnh
Đường xưa cách biệt lẫn ưu phiền
Nhìn trang giấy mỏng lòng cay xé
Ráo cả ân tình rã mực nghiên..!!

Nguyễn Lâm 15/01/2016

Thứ Năm, tháng 1 12, 2017

ĐỜI VIỄN XỨ

ĐỜI VIỄN XỨ 


Viễn xứ người ơi sớm trở về 

Cho dù cách biệt mấy sơn khê
Trăm năm thiếp nguyện gìn câu hứa
Vạn lý chàng thương vẹn tiếng thề
Bởi cánh chim bằng quên nẻo mộng 
Nên tình lữ thứ lạc đường mê 
Này duyên phải đợi bao lâu nữa 
Để khách đài trang dạ não nề ! 


Tường Vân 12/1/17


Thơ Họa

TRỌN ĐẠO

Trót hẹn cùng em sẽ lại về
Dẫu đường cách trở vượt trùng khê
Đá vàng một kiếp cho tròn mộng
Hương lửa ba sinh được vẹn thề
Nghĩa chốn quê nhà hoài ngóng đợi
Tình nơi cố quận mãi hằng mê
Mưu sinh viễn xứ dù muôn dặm
Chẳng để người xưa dạ nặng nề.

Liêu Đình Tự

TÌNH VIỄN XỨ

Vừa đi chẳng lẽ lại quay về
Chỉ tai duyên đời đã khét khê
Chán bởi đường mây người lỗi hẹn
Buồn khi ngõ trúc kẻ quên thề
Khung trời gió trở sầu mơ ngủ
Mặt vở thơ buồn nhớ cõi mê
Vẫn biết niềm tin rời biển mộng
Lòng đau quặn thắt mãi không nề ./.


LCT 12/01/2017


LÃNG KHÁCH



Vượt cả trùng khơi sóng gió về
Dường như ái ngại mấy hà khê
Không vì khói phủ mờ trăng hẹn
Chẳng bởi triều dâng lộng biển thề
Vật đổi trần gian nhiều huyễn hoặc
Sao dời lòng dạ lắm đam mê
Đây duyên,đó phận còn ngang trái
Lãng khách tầm xuân mãi nuột nề !



Lý Đức Quỳnh 13.1.2017



Nỗi lòng

Người đi biệt xứ chẳng quay về
Tớ buổi cơm thường đốt đến khê
Uất dạ sao tình quên chữ hẹn
U lòng bởi mộng trở duyên thề
buông chiều nắng tắt vương niềm nhớ
hửng sớm sương tàn động cõi mê
Kẻ cánh chim bằng trôi vạn hướng
Chừng như chẳng thấu bạn đau nề...!!

Nguyễn Lâm 13/01/2017