Thứ Tư, tháng 10 21, 2020

BẾN TƯƠNG BUỒN

 BẾN TƯƠNG BUỒN 


Sương thầm rắc nhẹ cánh Uyên Ương

Đếm những mùa qua nhạt má hường 

Tháng nhớ xanh xao màu biển ngọc 

Năm chờ loang lổ rặng thùy dương 

Nhìn trăng úa rụng ngoài song cửa 

Nhặt lá vàng rơi cuối nẻo đường 

Để lúc đêm buồn hong bếp lửa 

Cho người đỡ chạnh chút sầu tương.!


Tường Vân - 19/10/20


***


SẦU CUỐI SÔNG TƯƠNG


Gieo ngàn nỗi nhớ lệ sầu tương

Đợi bước người sang cuối ngã đường

Đã trót đem lòng say bóng nguyệt

Nên đành chịu sóng vỗ trùng dương

Buồn đêm chén lạnh mềm môi thắm

Xót thuở lời suông nhạt má hường

Chỉ biết âm thầm thương lá đổ

Đâu còn dám nghĩ mộng uyên ương


Nguyễn Châm



CÙNG EM LỐI MỘNG

 CÙNG EM LỐI MỘNG 


Nguyện sẽ cùng em thắp lửa lòng 

Cho dù gối hạnh đã vào đông

Lần tay sưởi lại từng manh gió 

Phổ nhịp hoà chung mỗi phím đồng

Vẫn đó môi tình say cuộc tửu 

Đâu còn giấc ngủ lạnh bờ sông

Và khi áo mộng choàng đêm cảm 

Cũng lúc lời yêu ủ rượu hồng


Nguyễn Châm - 141020


***


GHÉP BẢN ĐÀN TÂM


Thầm nghe gió trở lạnh trang lòng

Sẽ hẹn anh về buổi chớm đông 

Dỗ nhịp đàn duyên hòa khúc phổ

Tìm hương rượu cẩm ghép tâm đồng 

Cho niềm cảm ái tràn môi lệ

Để nỗi thương chờ nhuộm bến sông 

Vẫn nửa vòng tay ngày tháng đợi

Mà đêm đã ngập giấc mơ hồng.!


Tường Vân - 15/10/20

BAO GIỜ ANH HỠI

 BAO GIỜ ANH HỠI 



Trông về nẻo ấy biệt mù tăm

Lặng lẽ mình ta chén tửu đằm

Đếm nửa mùa đi vàng võ rụng 

Nghe từng nỗi nhớ lạnh lùng ngăm

Vườn xưa lá đổ buồn con nhện

Ngõ nhỏ chiều rơi chín ruột tằm

Có chuỗi thương chờ ai hiểu được 

Mong lần cánh nhạn sẽ về thăm...


Tường Vân - 14/10/20


***


LIỆU CÓ BAO GIỜ... 


Đợi mãi nhưng rồi chẳng bóng tăm 

Chiều thu vẳng lại tiếng tiêu đằm 

Cho hồn khuấy động lời yêu cũ 

Để mộng rơi vào quãng tối ngăm 

Có lẽ duyên tình như bọt biển 

Thành ra ước nguyện giống tơ tằm

Đêm tàn chén lạnh sầu tâm khảm 

Liệu sẽ bao giờ Nhỏ ghé thăm


Nguyễn Châm - 141020



THU TÀN LÁ ĐỔ...

 

THU TÀN LÁ ĐỔ... 


Nghe từng đợt gió phũ phàng vây 

Cảm nỗi niềm yêu cứ guộc gầy 

Nắng đã không còn lem bậu cửa 

Rêu thì mãi bám  đặc tường xây 

Thèm đêm giữ chặt vòng tay ấm 

Ước buổi hòa chung tĩnh rượu đầy 

Bỗng chợt thu tàn manh lá đổ 

Chân trời bóng nhạn ẩn tầng mây


Nguyễn Châm - 111020


***


HAO GẦY GIẤC MUỘN


Một nỗi riêng buồn cứ bủa vây 

Niềm yêu bỗng chốc vội hao gầy 

Cho vầng nguyệt lỡ ngày xuân chớm

Để cánh hoa sầu ngõ mộng xây 

Những tưởng thu tàn thêm giá lạnh 

Mà nghe nỗi nhớ lại dâng đầy 

Len vào giấc ngủ bao phiền muộn

Chợt ngẫm đông về phủ tóc mây...


Tường Vân 11/10/20

ĐÔNG VỀ GIẤC LẠNH

 ĐÔNG VỀ GIẤC LẠNH 



Lại đã vào đông nắng trở vàng 

Sương chiều phủ đặc những lằn ngang 

Đầu thôn kẻ gội từng manh gió 

Cuối nẻo người rao mỗi đợt hàng

Lá bỗng xa cành tơi tả rụng 

Ta thì nhớ bạn não nề mang

Vào đêm giấc lạnh hồn trai mỏi 

Có vẻ lòng như khẽ gọi nàng ..!


Nguyễn Châm - 111020


***


MỘT NỖI RIÊNG BUỒN 


Buồn nghe trở lạnh lá thu vàng

Gió lại trêu đùa vạt sóng ngang

Lối cỏ sương chiều lam sợi khói 

Mành đêm quán rượu vắng cô hàng

Thầm trông kỷ niệm hoài xa nhớ 

Mới hiểu duyên tình đã nặng mang

Bởi đá ngàn năm còn mãi đợi

Là tâm một nỗi chỉ riêng chàng.!


Tường Vân - 11/10/20

Thứ Bảy, tháng 10 10, 2020

THU CUỐI

 

THU CUỐI 


Lại mùa thu nữa sắp trôi qua

Tóc rối giờ đây cũng chớm ngà

Đếm nỗi đông về thêm sợi bạc 

Thương chiều gió trở xót người xa

Còn mơ trái đắng nghìn đêm lẻ

Mãi sợ hương phai lúc tuổi già

Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt  

Nên tình đâu dễ chóng phôi pha


Tường Vân - 09/10/20


***


ĐÁ SỎI CẦN NHAU 


Sẽ đợi thu tàn gửi nắng qua 

Dù đông dẫu lạnh tấm thân ngà

Cùng em chén muộn khơi tình cũ 

Dỗ giấc đêm nồng ủ mộng xa

Khách hỡi sầu chi bầu tửu nhạt 

Thuyền ơi hẹn nhé buổi trăng già

Bên đời đá cuội còn rung cảm 

Chẳng lẽ ta mình cứ lệch pha


Nguyễn Châm - 091020



SẼ NÓI LỜI YÊU...

 

SẼ NÓI LỜI YÊU... 


Sẽ nói lời yêu đặng tỏ bày 

Khi còn muốn giữ chặt vòng tay

Niềm riêng vẫn đợi từng niên kỷ 

Cảnh đẹp hằng mơ mỗi tháng ngày

Dỗ nụ môi tình đêm lửa ấm 

Lau dòng lệ cảm phút hồn say

Vần thơ mãi dệt bằng tim máu 

Dẫu biết thời gian trở guộc gầy


Nguyễn Châm - 031020


***


CHĂNG LÀ ĐỊNH SỐ 


Người ơi định số hỏi ai bày

Sợ tiếng yêu rồi vuột khỏi tay 

Mộng đã chưa thành đêm trở bóng 

Tình thôi cũng tựa gió qua ngày 

Đâu hờn kiếp bạc dù cay đắng 

Vẫn ướp môi nồng mặc tỉnh say

Chỉ trách thời gian chừ quá vội

Vầng trăng cổ độ sẽ hao gầy... 


Tường Vân - 04/10/20

LỐI NHỎ CHIỀU THU

 

LỐI NHỎ CHIỀU THU


Lặng nhìn hoa cỏ với rêu phong 

Vạt nắng còn rơi giữa khóm hồng 

Anh chở mùa thu về trước ngõ 

Tôi chờ cánh nhạn lướt qua song 

Chiều chưa rũ ánh ngoài hiên cửa 

Gió đã mang hương tận góc phòng 

Vẳng tiếng rao hàng bên xóm nhỏ 

Nghe buồn rớt nhẹ nét mi cong.!


Tường Vân - 02/10/20


***


TIẾNG RAO BUỒN 


Nghiêng chiều cố nhặt những tàn phong

Cảnh vắng nhiều đêm rượu đẫm phòng

Vẫn ánh trăng lùa xuyên bậu cửa

Khi từng mảnh lá rụng ngoài song

Hồn nghe phím dạo dòng thi cũ 

Mộng ngỡ nàng khơi bếp lửa hồng 

Vẳng tiếng rao buồn trong ngõ lạnh 

Len vào giấc ngủ …một hình cong…


Nguyễn Châm - 021020


KHI VẮNG NỤ CƯỜI

 

KHI VẮNG NỤ CƯỜI 


Và khi chẳng được thấy em cười 

Cảm nhận trong lòng cũng kém vui

Dẫu đó lời yêu vừa chợt gửi 

Mà đây cảnh hạ đã tan vùi

Mùi hương vẫn đọng chiều thu ấm 

Ngõ nguyệt sao chìm buổi tối thui

Có phải rằng xuân còn mãi đợi 

Làm đông lá rụng nỗi thương ngùi


Nguyễn Châm - 300920


***


NGẬM NGÙI...


Vẫn giữ trong tim một nụ cười

Cho lòng lắng dịu những buồn vui

Tình xưa gửi lại người yêu mến

Mộng cũ chìm theo giấc ngủ vùi

Nhớ nỗi mênh mông trời biển vậy

Thương chừ lặng lẽ bóng hình thui

Ai mang kỷ niệm về phương ấy

Để mãi còn vương chút ngậm ngùi...


Tường Vân - 01/10/20



LỠ LÀNG...

 

LỠ LÀNG... 


Chạnh nghĩ rồi mai chẳng có chàng 

Khi buồn liệu sẽ bóng nào sang

Vần thơ tẻ lạnh rằng ai nhớ 

Tửu lệ đầy vơi hỡi khách màng

Lỗi cuộc tình xa sầu kiếp lẻ

Thương lần bến cũ đợi đò ngang 

Trời khuya một ánh sao vừa vỡ

Rụng xuống đời nhau để lỡ làng...


Tường Vân - 29/09/20


***


LỠ PHÍM ĐÀN YÊU


Giờ khi phải chịu cách xa nàng 

Nỗi nhớ trong lòng lại đuổi sang 

Vẫn chén nồng thu còn mỏi đợi 

Và hương ngọc tửu cũng không màng 

Ta đành lặng giữa niềm cay đắng 

Mộng sẽ theo cùng cảnh trái ngang 

Lỡ phím đàn yêu sầu cổ độ 

Lời ru não nuột vẳng qua làng


Nguyễn Châm - 290920