ĐÔNG VỀ GIẤC LẠNH
Lại đã vào đông nắng trở vàng
Sương chiều phủ đặc những lằn ngang
Đầu thôn kẻ gội từng manh gió
Cuối nẻo người rao mỗi đợt hàng
Lá bỗng xa cành tơi tả rụng
Ta thì nhớ bạn não nề mang
Vào đêm giấc lạnh hồn trai mỏi
Có vẻ lòng như khẽ gọi nàng ..!
Nguyễn Châm - 111020
***
MỘT NỖI RIÊNG BUỒN
Buồn nghe trở lạnh lá thu vàng
Gió lại trêu đùa vạt sóng ngang
Lối cỏ sương chiều lam sợi khói
Mành đêm quán rượu vắng cô hàng
Thầm trông kỷ niệm hoài xa nhớ
Mới hiểu duyên tình đã nặng mang
Bởi đá ngàn năm còn mãi đợi
Là tâm một nỗi chỉ riêng chàng.!
Tường Vân - 11/10/20
Thứ Tư, tháng 10 21, 2020
ĐÔNG VỀ GIẤC LẠNH
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét