Thứ Bảy, tháng 10 26, 2019
LẠNH ĐÔNG...
LẠNH ĐÔNG...
Đông sang cởi trụi áo bàng
Gió mùa đơn lạnh thổi ngang lối tình
Thương cây trúc cũ góc đình
Nhớ thương ai để bóng hình khẳng khiu
Em gom lại mớ tóc chiều
Gẫm trăm năm đợi có nhiều lắm đâu
Chiều nay bông cúc ngả màu
Bỗng cơn nắng quái đốt nhàu thơ yêu
Bờ đê xưa vắng cánh diều
Chỉ câu thơ vụng đánh liều khẽ ru
Giấu mình trong cõi miên du
Nỡ đông sang để khúc ru nghẹn ngào....
Trần Tình 25/10/2019
KHÚC RU CHIỀU
Anh ru chi khúc bẽ bàng
Bởi người năm cũ chẳng sang bến tình
Hôm qua mưa đổ sân đình
Cho cây trút lá cho mình hẩm hiu
Thời gian đã chạm bước chiều
Thương em một mớ tóc rêu ngả màu
Tình buồn biết gửi về đâu
Câu thơ xưa cũng bạc mầu rêu phong
Chút hương gửi lại đôi lòng
Bên bờ thương nhớ chiều hong nắng vàng
Tường Vân - 25/10/19
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét