Cứ ngỡ bầy sao tỏa rạng ngời
Trăng vừa khuất dạng nỗi sầu rơi
Mành khuya gối mộng từng hoan hỷ
Cảnh vắng niềm đau bỗng rụng rời
Đã biết canh tình muôn bỉ cực
Nên đành giấc ngủ lệ đầy vơi
Đường xưa chén tạc thường san sẻ
Lại nỡ dần quên để nghẹn lời
Nguyễn Châm - 080221
***
BẾN XUÂN BUỒN
Chiều nay én nhạn chẳng đưa lời
Để nhánh sông hờn mặt nước vơi
Vẫn đó con đò neo bến hẹn
Mà sao lãng khách nỡ chân rời
Xuân về bướm thắm chờ hoa nở
Hạ mãn ai buồn nhặt lá rơi
Trắng cả đêm dài hiu hắt mộng
Ngoài hiên cũng lặng bóng trăng ngời
Tường Vân - 09/02/21
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét