Thứ Hai, tháng 2 24, 2020
GIẤC MƠ BUỒN
GIẤC MƠ BUỒN
Mãi gọi chàng nhưng hổng tiếng ừ
Ơi tình nhạt nhẽo thế này ư.?
Ngàn năm lá rụng còn mong nhớ
Mấy độ người đi chẳng giã từ
Nếu đã trông chờ đêm hạnh ngộ
Sao đành khép lại mảnh hồn thư
Chiều nay gió trở chân mây lạnh
Lệ đẫm bờ môi mộng cũng nhừ...
Tường Vân - 24/02/20
NHẠT NHẼO DUYÊN ĐỜI
Giờ đây nhắc lại mỗi câu từ
Chẳng lẽ duyên mình có vậy ư ?
Đã hết ngày yêu vừa hỏi - dạ
Còn đâu thuở hẹn mới trao - ừ
Đêm dài uống cạn từng chung tửu
Phận hẩm quên dần những cánh thư
Bỗng thấy đời muôn ngàn tẻ nhạt
Tàn canh trở mộng cứ đau nhừ
Nguyễn Châm
MỆNH BẠC....
Chỉ mong kẻ gọi....để em ừ !
Chẳng lẽ duyên mình bạc thế ư ?
Dẫu nhớ lời cha câu tiết hạnh
Từng nuôi ý mẹ chữ nhân từ
Bao mùa lá rụng sầu nghiên bút
Mỗi tiếng tơ chùng nghẹn cánh thư
Đã bấy mùa Quyên buồn khản giọng
Ngóng ai tim lạnh xác thân nhừ
Trần Tình 24/02/2020
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét