Thứ Hai, tháng 2 24, 2020

NỖI NHỚ KHÔNG TÊN


NỖI NHỚ KHÔNG TÊN 

Đây chiều gió lạnh bóng dần xuyên 
Xót nỗi sầu trôi cảnh muộn phiền 
Chén tửu vừa say đời đã nhạt 
Men tình chẳng ngấm dạ đành yên 
Bên thềm nguyệt úa màu hoa vỡ
Nhặt ánh sương rơi trước cửa thiền
Lệ ướt mi rồi anh có hiểu 
Khi mà nỗi nhớ gọi thành tên...

Tường Vân - 12/02/20

THẦM GỌI TÊN NHAU

Nguyệt lẻn nghiêng mình kẽ lá xuyên 
Làm tâm cũng lặng chút ưu phiền 
Vài tia sáng rọi vào canh lẻ 
Một nỗi thương trùm xuống cảnh yên 
Nhớ những lời yêu ngày gửi tặng 
Lòng nghe lắng đọng mỗi trang thiền 
Nơi hồn bỗng gợi dòng giao cảm 
Thảng thốt đêm thầm khẽ gọi tên..

Nguyễn Châm - 120220

XA RỒI GIẤC MỘNG 

Anh hỡi thêu gì giấc mộng xuyên 
Cho em phút lặng trở ưu phiền 
Vần thơ vừa chép còn đang vụng 
Chén tửu nay vùi cũng khó yên 
Dám hỏi tình kia câu muối mật 
Nên chăng phận ấy kiếp trai thiền 
Trăm năm áo mặc nào qua đỉnh 
Mà để thương thầm một cái tên

Trần Tình 12/02/2020

TÌNH KIA CÓ NẶNG...

Cho dù có nặng nỗi tình xuyên 
Cũng phải quên đi lối mộng phiền 
Bút đã xa dời nghiên gỗ mục 
Tâm nào nỡ xới tấc lòng yên 
Choàng manh áo bạc vùi duyên ảo 
Giũ giấc mơ hoang toạ cửa thiền 
Nhặt những trang lòng đem tẩm liệm 
Thương đành khảm chặt cả hình tên

Trần Tình 

VẪN SỢ THÊM PHIỀN

Cũng muốn theo người sóng gió xuyên 
Mà tâm vẫn sợ chuốc thêm phiền 
Tha nhân vấy tục đầy cam khổ 
Lãng Tử say tình có ấm yên 
Nếu trước đào mai duyên tái hợp 
Thì đâu phận số kiếp tu thiền 
Thế gian là cõi đời giông tố 
Liệu có ai đành chối bỏ tên

Trần Tình 

TRẢ MỘT CÁI TÊN

Anh nhớ thương gì một cái tên
Rời xa cõi tục đến sân thiền
Trần gian cát bụi đời hư ảo
Ái nghĩa sương chiều mộng khuyết yên
Gột những niềm riêng cho lệ ráo
Quên bao sắc dục thoát tâm phiền
Một lòng hướng phật về sông quả
Chẳng thiết tha tình vết tiễn xuyên

Trần Tình 

CÒN NGUYÊN NỖI NHỚ... 

Khi mà nỗi nhớ đã dần xuyên 
Cũng lúc buồng tim nhuốm lụy phiền 
Bởi ý nghe chừng đang tẻ lạnh
Nên tình vướng lại chẳng an yên 
Niềm lưu luyến gửi phương trời mộng 
Thuở vấn vương chôn lối cửa thiền 
Cứ mỗi đêm về nghe khắc khoải
Em còn thổn thức gọi thầm tên...

Tường Vân

THẦM GỌI TÊN AI...

Mai này chắc sẽ nhạt nhòa tên 
Bởi những đam mê đắng cửa thiền 
Đất sẽ chôn vùi bao phận bạc 
Mây thì khoả lấp những ngày yên 
Dù cho giấc mộng còn dang dở 
Chớ để tim yêu nhuốm lệ phiền 
Nửa kiếp chôn vùi thân khách lữ 
Mong ngày gặp gỡ áo vàng xuyên

Mong ngày gặp gỡ áo vàng xuyên 
Để nét mi xuân chẳng nhuốm phiền
Bỏ phút giây chờ thôi trống trải 
Cho ngày tháng tới được bình yên 
Nào than nắng gió gầy thân liễu 
Chỉ sợ mưa xuân ngập cảnh thiền
Một chút riêng lòng đâu dám ngỏ
Mai này chắc sẽ nhạt nhòa tên... 

Trần Tình - Tường Vân


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét