DUYÊN HỜ
Kỷ niệm buồn.. Cậu biết chăng ?
Mà sao gọi mãi chả thưa rằng
Câu thề buổi ấy vùi sương hạ
Tiếng hẹn hôm nào gửi ánh trăng
Trước ngõ hồng nhung mềm lá ủ
Bên rèm cái nhện rối đường giăng
Còn ta nửa kiếp duyên hờ hững
Vẫn ước đêm thu vịnh bóng Hằng
Tường Vân
KHẮC KHOẢI NIỀM YÊU
Niềm yêu ấy, liệu còn chăng ?
Kẻ đợi từng đêm những ước rằng
Một buổi trao tình bên bóng liễu
Muôn đời thọ phước giữa thềm trăng
Ngờ đâu thiệp cưới màu tang phủ
Có phải duyên mình quãng tối giăng
Ngõ mộng giờ đây vàng lá đổ
Người xưa lặng lẽ cuối sông hằng
Nguyễn Châm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét