Em đi qua nỗi đau
Đếm chuỗi ngày trầm mặc
Hồn nhiên giờ xa lắc
Mỏi mòn nhìn thu sang
Em đi qua trái ngang
Nửa đời yêu vụng dại
Bước qua miền quan tái
Thỏa thê niềm cô đơn
Em đi qua dấu son
Một thời mua tím nở
Gặp nhau từ trong nhớ
Để một đời ly bôi
Em đi qua cút côi
Giấc mơ ngày cổ tích
Tháng năm hoài tĩnh mịch
Như đá cuội bên đường
Những trang tình bi thương
Em mỏi mòn nhặt nhạnh
Giấc mơ còn canh cánh
Khoảng trời xa rất xa...
Trần Tình
-----
Bút họa bạn Tường Vân
BÂNG KHUÂNG CHIỀU
Tiếng chuông chiều ngân nga
Nhạt nhòa buông nỗi nhớ
Lá vàng vương nhịp thở
Cho hồn thu mênh mang
Tiếng tơ đồng ngân vang
Xôn xao giàng hoa nắng
Dường như trong thầm lặng
Có chút gì nao nao
Mặt biển hoài chênh chao
Hay lòng em xao động
Tựa như ngàn con sóng
Cứ vỡ tràn không gian
Trong gió đồng miên man
Sợi tơ đàn thổn thức
Chút tình thu rạo rực
Theo sáo diều ngân xa
Một phút ngẩn ngơ mà
Cũng nghe chừng xao xuyến
Không gian như hòa quyện
Giữa một chiều sang đông...
Tường Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét