Đợi mãi nhưng rồi chẳng bóng tăm
Chiều thu vẳng lại tiếng tiêu đằm
Cho hồn khuấy động lời yêu cũ
Để mộng rơi vào quãng tối ngăm
Có lẽ duyên tình như bọt biển
Thành ra ước nguyện chỉ dâu tằm
Đêm tàn chén lạnh sầu tâm khảm
Liệu có bao giờ kẻ vãng thăm ?
Nguyễn Châm
*****
BAO GIỜ ANH HỠI
Trông về nẻo ấy biệt mù tăm
Lặng lẽ mình ta chén tửu đằm
Đếm nửa mùa đi vàng võ rụng
Nghe từng nỗi nhớ lạnh lùng ngăm
Vườn xưa lá đổ buồn con nhện
Ngõ nhỏ chiều rơi chín ruột tằm
Có chuỗi thương chờ ai hiểu được
Mong lần cánh nhạn sẽ về thăm...
Tường Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét