Thứ Bảy, tháng 6 06, 2020
LÃNG QUÊN
LÃNG QUÊN
Đêm trầm một tách ngậm ngùi quên
Mặc ánh trăng khuya chiếu nửa miền
Bởi ý nghe chừng đang bão động
Nên hồn cứ vậy chẳng bình yên
Ươm bao mật ngọt cùng đau xót
Trộn những men cay với muộn phiền
Nát mảnh thư hồng đau nghĩa bút
Cho lòng nức nở giọt tình nghiên !
Tường Vân
KHÓ QUÊN
Vẫn đợi mong cùng thảo bút nghiên
Dù cho cách biệt...ở hai miền
Tình thơ mãi thắm chân trời mộng
Nghĩa bạn luôn nồng buổi gió yên
Đọng giữa hồn say niềm cảm mến
Chìm trong khoảng lặng phút ưu phiền
Dường như giấc ngủ vui lần gặp
Cả những men nào thật khó quên ?
Nguyễn Châm
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét