Thứ Bảy, tháng 6 06, 2020
VUI – SỐNG
VUI – SỐNG
Dù cho chửa vẹn nấc thang đời
Cũng hãy tin rằng sống để vui
Đã biết nâng niu bầu rượu quý
Thì sao nỡ phụ chén cơm bùi
Tình kia trót liệm vào tim ngủ
Nghĩa nọ thôi đừng đẩy nước trôi
Cõi mộng trần gian nào mấy nỗi
Cần chi giữ chặt vết thương ngùi
Trần Tình
NGẬM NGÙI
Mỏi gót phong sương giữa chợ đời
Hỏi rằng danh lợi có gì vui
Nếu mang tất cả niềm cay đắng
Sẽ đổi bao nhiêu phút ngọt bùi
Cuộc thế xem chừng cơn gió thoảng
Nhân tình ví tựa đám bèo trôi
Rằng duyên cũng chỉ là hư ảo
Sao vẫn nghe tim nhỏ ngậm ngùi...
Tường Vân
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét