Em chắt kiệt chút xuân thì sót lại
Để pha màu vẽ lại quãng đời anh
Trong tâm tưởng anh của thời xa ngái
Những đắng cay khờ dại lẫn an lành...
Em pha thời gian vẽ dáng anh trầm mặc
Pha chút nhớ vẽ mắt anh sâu lắng
Chút yêu thương em vẽ nắng trên đầu
Pha đêm buồn, em vẽ cuộc bể dâu...
Em pha cả nông sâu, vẽ sắc màu trần tục
Vẽ chiếc áo hồng em lúc chưa cài cúc
Vẽ đường cong nóng bỏng giữa tay ngà
Đêm diệu huyền em vẽ giấc mơ hoa
Bàn tay em guộc gầy trông thương quá
Vẽ hình anh sao cỗi còm đến lạ
Anh của ngày xưa đâu tơi tả vụng về
Sao bây giờ bóng ngả bước lê thê
Em vẽ tháng năm em vẽ miền kí ức
Vẽ chi em những khát thèm rạo rực
Ngọn đèn anh chực tắt cuối hiên chiều
Thương đau còn....em vẽ chút tin yêu ....
Nguyễn Châm
*****
BÀI HỌA
KHÚC RU CHIỀU
Anh ru gì khi bóng ngã tàn xiêu
Mà đôi mắt đăm chiêu ra chiều buồn đến lạ
Phố xá đông vui dòng đời hối hả
Vẫn điệu thơ buồn lã chã tiếng mưa đêm
Anh giấu chi trong lời nói ngọt mềm
Như khúc ru êm nhẹ nhàng hơn gió
Tựa ánh sương mai thầm thì trên lá cỏ
Mà tiếng lòng đang nhỏ giọt tương tư
Anh giấu gì trong câu hát giã từ
Sao nốt nhạc suy tư mỏi mòn đến vậy
Tách cà phê giọt hờn còn tan chảy
Như tiếng thơ buồn đọng lại giữa lòng đêm
Anh vẽ chi mà nét bút dịu mềm
Khi bóng chiều buông trời giăng mây tím
Chiếc lá vàng rơi hay thu còn bịn rịn
Có chút gì lưu luyến buổi vào đông...
Anh thương gì khi sáo đã qua sông.?
Tường Vân .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét