Đây chiều xứ lạnh nhớ người thương
Đã mấy mùa trăng biệt phố phường
Tháng đợi âu sầu thân lữ khách
Năm chờ quạnh quẽ bóng Thùy Dương
Nào mơ bướm lạc sang vườn Thúy
Chỉ ngại người say bước viễn trường
Ngoảnh lại trăm năm còn mấy nỗi
Sao lòng cứ mãi nặng niềm vương...
Tường Vân
***
MỎI BƯỚC PHONG TRẦN
Mỏi bước đi tìm chữ giận, thương
Bàn chân đã lội khắp thôn phường
Muôn lần lá đổ mong hồ điệp
Một buổi thư mời xuất viễn dương
Khắc khoải trông chờ đêm diễm tuyệt
Dềnh dang mãi lạc nẻo can trường
Vần thơ chép tặng hoài nham nhở
Lệ của năm nào vẫn cứ vương
Nguyễn Châm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét