Cầu mong được tựa bóng cây tùng
Chỉ trách thân mình phận kẻ dưng
Mới hiểu tình duyên như gió thoảng
Càng thương số kiếp tợ mưa lùng
Bàn chân mộng ghé dòng sông hạnh
Nhịp sống không hoà giấc ngủ chung
Muốn gửi hồn trong miền tĩnh lặng
Mà tim vẫn dậy sóng chưa ngừng
Trần Tình
----------
TIẾNG ĐÀN TÔI
Lặng lẽ hoàng hôn phủ bóng Tùng
Trông về ải nhạn nhớ người dưng
Còn trang kỉ niệm sầu da diết
Vẫn khúc trường ca phả lạnh lùng
Đẫm giọt men nồng sao khắc khoải
Ai mòn mỏi cạn kiếp tình chung
Chiều nay gió lạ tràn qua ngõ
Để tiếng đàn tôi trỗi ngập ngừng...
Tường Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét