Hè về cơn nắng quái
Đốt cháy lùm thơ xưa
Em không còn tung tẩy
Anh guộc gầy trong mưa
Con ve sầu rên rỉ
Xé nát đêm tạ từ
Sau những lần hoan hỉ
Em lạc vèo cánh thư
Bâng khuâng mùa hạ tới
Câu thơ anh vụng về
Nỗi niềm dường chới với
Liệu ai người si mê...??
Lang thang miền hạ trắng
Ngày xưa ơi đâu rồi
Tóc anh chàm hoa nắng
Nhớ một người xa xôi…
Nguyễn Châm
*****
HẠ THƯƠNG
Lang thang miền hạ trắng
Ngơ ngẩn tiếng ve sầu
Chiều buồn loang sắc nắng
Nhuộm vàng trên bến ngâu
Nước hồ thu lặng sóng
Lơ đãng cánh hoa rơi
Người về vai áo mỏng
Tôi chợt buồn xa xôi
Bâng khuâng mùa hạ đó
Xao xuyến mảnh tim gầy
Lời tình chưa mở ngỏ
Mà nghe chừng như say
Chút ngây thơ ngày cũ
Lưu luyến tận bây giờ
Niềm thương còn ấp ủ
Duyên kia ai hững hờ...
Tường Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét