Chẳng lẽ nàng Thơ trốn biệt rồi
Hay là cảnh sống bạc màu vôi
Mà câu khó dệt còn vương vãi
Để mộng hoài đan vẫn cắt rời
Quạnh quẽ chong đèn thương mắt đỏ
Âm thầm trở bút hận tình côi
Vần xưa mãi lạc vào canh vắng
Chỉ những hồi chuông vọng cuối đồi
Nguyễn Châm – 070622
*****
CHÚT TƯƠNG TƯ
Chàng ơi có phải cuối thu rồi
Sao nỡ duyên tình bạc trắng vôi
Cố níu thời gian vàng võ rụng
Mà nghe kỷ niệm oái oăm rời
Thương mùa lá đổ buồn hiu hắt
Ngại buổi đông về lạnh cút côi
Một phút tương tư chìm cõi mộng
Ngoài kia giọt nắng chạm bên đồi
.Tường Vân - 07/06/22
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét