Phải khép mình trong bốn bức tường
Che từng giọt lệ ngẫm mà thương
Tơ duyên gió thổi về chân núi
Giấc mộng người đem thả vệ đường
Vẫn nỗi đau tràn qua vạn kỷ
Nên màu xám phủ khắp muôn phương
Ai đong giá lạnh cùng năm tháng
Một kiếp tương tư trải đoạn trường
Trần Tình
-----
CHIỀU THƯƠNG...
Chiều buông vạt nắng đổ loang tường
Kỷ niệm quay về chạnh nhớ thương
Tím giậu mùng tơi sầu trước ngõ
Vàng hoa cỏ dại nép ven đường
Cau nồng mãi hẹn trầu xanh lá
Rượu cũ đang chờ khách viễn phương
Hỏi ánh trăng khuya rằng có hiểu
Mà sao vẫn tỏ suốt đêm trường
Tường Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét