Thứ Ba, tháng 7 12, 2022

MƯA BUỒN...


MƯA BUỒN... 

Chẳng biết sông tình đã cạn chưa
Mà sao lẳng lặng bóng cây dừa
Em thì mãi đợi người phương ấy
Nó vẫn luôn tìm mộng thuở xưa
Quạnh quẽ đêm hè chim cuốc mỏi
Đồng quê cỏ dại xác xơ mùa
Anh vừa chép lại dòng thơ cũ
Chợt hiểu nơi lòng đẫm gió mưa

Nguyễn Châm 

*****

HẠ BUỒN.... 

Anh này ! Nẻo ấy hạ vàng chưa ?
Để ánh hoàng hôn rũ ngọn dừa 
Phượng vẩn vơ sầu bên lối cũ 
Em thờ thẫn đợi cuối đường xưa 
Đìu hiu nỗi nhớ khung trời mộng 
Vẳng tiếng đàn ve rộn rã mùa 
Có những thương chờ ai hiểu được 
Khi nhìn bọt nước vỡ chiều mưa...

Tường Vân


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét