ĐÊM MÙA ĐÔNG
Đông này chạnh nhớ khách ly hương
Gió trở mùa sang tuyết trắng đường
Nhỏ vẫn âm thầm bên gác trọ
Anh hoài lận đận kiếp tha phương
Đêm tàn gối lạnh hồn se sắt
Mộng vỡ tình đau cảnh chán chường
Cứ mỗi xuân về trên bến hẹn
Nghe từng kỷ niệm mãi thầm vương !
Tường Vân - 08/12/19
* Bình đầu
CÁT BỤI TRẦN GIAN
Hãy đặt lên mồ nửa nén hương
Rồi quên cũng tợ khách qua đường
Nàng vui cảnh mộng nồng muôn ngã
Quãng vắng ta buồn tủi một phương
Có phải tình trao nhầm ngõ hẹn
Hay là nghĩa ghép lạc niềm vương
Hồn gieo bãi lạnh mờ sương phủ
Lãng chốn trần gian bản mặt chường
Nguyễn Châm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét