Chủ Nhật, tháng 12 22, 2019
MỚ ĐỜI...
MỚ ĐỜI...
Một sợi nhân sinh rụng sớm ngày
Nghe dòng thế tục phả mùi cay
Ai gieo nhơ nhớp vào lam lũ
Nó gá tanh tao xuống đoạ đày
Khiến kẻ quên dần phiên ẩm thực
Cho đời nhắc mãi những cơn say
Trăm năm bởi mớ đời dâu bể
Lại nỡ vô tâm khéo đặt bày
Nguyễn Châm - 161219
-------------------
TRÒ ĐỜI
Chời ôi cái chuyện giữa ban ngày
Rõ thật trò đời quả đắng cay
Chẳng lẽ vô tình hay hữu ý
Mà như đoản mệnh với lưu đày
Cho mình chết dở từng cơn mộng
Để sáng ra toàn những cuộc say
Ngẫm lại lòng đau dường xát muối
Buồn do thế sự khéo trêu bày...
Tường Vân - 16/12/19
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét