Bỗng một ngày trang thơ buồn im ắng
Ai đợi chờ, ai thờ thẫn đăm chiêu
Bên nghiêng cửa chiếc đồng hồ quả lắc
Đếm thời gian chầm chậm cứ xoay đều
Rồi một ngày bỗng dưng người biến mất
Ai mỏi mòn quay quắt ngóng trông nhau
Khu vườn cũ vẫn ngập tràn hoa nắng
Tiếng chuông rơi nghèn nghẹn trái tim sầu
Bỗng một ngày chợt nghe lòng trống vắng
Người đi rồi ai nhặt lá thu rơi
Dòng sông chở con thuyền trôi ngược nắng
Kỷ niệm buồn tâm sự cứ đầy vơi
Rồi một ngày thấy tim mình quặn thắt
Ta chợt cười nghe lơ đãng vô tư
Trong sâu thẳm có chút gì mặn đắng
Mới hay rằng cuộc sống chỉ dường như...
Tường Vân - 12/05/21
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét