Mỏi gót chân đơn lạc lối sầu
Thu về lá rụng khóc tình ngâu
Chiều lam tím phủ trời Tây Hạ
Gió lạnh buồn tan khối Địa Cầu
Bởi chẳng lời yêu cùng viễn xứ
Nên hoài tiếng hẹn với Vân Lâu
Rằng duyên liệu có niềm tương ngộ
Hoặc mãi chờ nhau đến bạc đầu...
Tường Vân
***
TÌNH SẦU...
Vì khi đã nặng mối duyên đầu
Mới giữ cho mình khoảng lặng lâu
Để bước đường yêu nồng ngõ hạ
Dìu em nguyệt xõa sáng tinh cầu
Ngờ đâu gió lạnh lùa khung cửa
Bỗng thấy canh buồn đổ lệ ngâu
Chẳng lẽ tình như mùa nước cạn
Hồn anh một cõi thắt tim sầu...
Nguyễn Châm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét