In lồng chén nguyệt ánh vàng xuyên
Sóng nhẹ chênh chao vỗ mạn thuyền
Giữa buổi đông về nghe nhuốm lạnh
Trong từng nỗi nhớ hẳn còn nguyên
Sông Tương khắc khoải niềm mong đợi
Bến mộng đìu hiu thuở ước nguyền
Trước ngõ cau buồn trơ trụi nhánh
Bên thềm đã rụng lá trầu duyên.!
Tường Vân - 12/12/20
***
TRĂNG KHUYẾT
Tửu đắng ta ngồi bóng nguyệt xuyên
Triền sông vẫn bặt dáng con thuyền
Em rời ngõ mộng ngày thu chớm
Nó ủ canh tình nỗi nhớ nguyên
Đã lá trầu cay vàng võ rụng
Vừa câu ái ngọt dở dang nguyền
Nay còn có một mành trăng khuyết
Hỡi luyến lưu gì cái chữ duyên
Nguyễn Châm - 121220
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét