MÊNH MÔNG NHỚ....
Và rồi những phút không em
Trái mù u cũng ướt mèm lệ sương
Ai chờ ai giữa dại cuồng
Áo thu chưa mặc đà vương gió hàn
Và rồi trong giấc miên man
Thấy môi em đậu qua làn tóc mây
Khuôn trăng vóc ngọc căng đầy...
Tỉnh ra chợt hiểu ta gầy guộc yêu
Và rồi sau ánh nắng chiều
Bóng đêm chợt gợi những điều viển vông
Trăm năm nửa giấc tình nồng
Vẫn treo trăng lạnh, vẫn lùng diêu bông..
Và rồi ta với hư không
Mênh mông gió nhớ, mênh mông mưa sầu
Nguyễn Châm - 080121
***
LẠNH LÙNG ĐÊM...
Sương đêm ướt giọt mi sầu
Mới thôi mà lá sầu đâu rụng dần
Đốt buồn theo tiếng chuông ngân
Nhớ ai cái nhện bần thần vương tơ
Đường khuya một bóng hững hờ
Trăng rơi lành lạnh bơ vơ lối sầu
Vẫn là tiếng của đêm sâu
Vẫn em với mảnh tình ngâu bẽ bàng
Bước đời hai nửa sang trang
Duyên thơ chẳng bén lỡ làng kiếp thơ
Đêm nghiêng một bóng thẫn thờ
Tình xa lỗi hẹn ai chờ diêu bông
Rồi thì sáo cũng sang sông...
Tường Vân - 08/01/2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét