Thứ Ba, tháng 6 26, 2018

ẢO HUYỀN

ẢO HUYỀN 

Bỗng muốn rời xa chuyện ảo huyền 
Quên dần cõi tạm lánh trần duyên 
Vần thơ gửi lại cùng trăng nước 
Ngã mộng chìm theo với cửa thiền 
Sáng thưởng ly trà bên bạn hữu 
Đêm vùi giấc điệp giữa bình nguyên 
Ngày mai vạn nẻo đường thiên lý 
Độc bước mình ta chẳng não phiền 

Tường Vân - 19/06/18

=========

MỘNG THAM THIỀN

Đời ta thoả một giấc mơ huyền
Bởi hắn bao ngày lỡ phận duyên
Thiện Tánh hồng ân ngài đã chuyển
Lành Tâm phúc hưởng mộng tham thiền
Di Đà sáu chữ  thường xuyên nguyện
Tưởng niệm nên rành ý giữ nguyên
Rũ bỏ lòng mê từ các chuyện
Rồi đây tránh được những ưu phiền.

LNCĐ. Lão Nông

==========

VƯỢT 

Từng nghe phận tủi của cô Huyền
Cũng tại âu sầu bởi cái duyên
Kém chị nên đành đi tạo dáng
Thua em phải chịu đến tu thiền
Bao người chế diễu tâm không đổi
Lắm kẻ chê cười trí vẫn nguyên
Má thắm môi hồng nhờ khổ luyện
Nhìn em chắc đã hết ưu phiền

Đinh Vĩnh Long

===========

CHỐN VI HUYỀN...!

Nhiều đêm mộng tưởng chốn vi huyền,
Cứ ngỡ đong đầy cảnh phận duyên?
Chỉ dõi manh đời theo bọt nước,
Và trông cuộc sống giữa môn thiền!
Không còn đến nhậu bên bằng hữu,
Cũng hết ra ngồi cạnh thảo nguyên!
Dẫu trải cung đường xa vạn lý,
Ngày sau chẳng ngại sẽ ưu phiền!!!

Âm Dư

==========

TỰ CẢM

Chạnh mãi nào quên thuở tóc huyền
Hương nồng tỏa ngát rạng đường duyên
Tình thơ buổi ấy đành cam phận
Luống cảm ngày nao nỡ định thiền
Thổn thức canh chầy nơi ngõ mộng
Mơ màng giấc điệp cảnh đào nguyên
Tơ lòng khắc khoải niềm vô tận
Trở gió tàn đêm ngẫm muộn phiền.

Liêu Đình Tự

=========

LỒNG CHỮ DUYÊN 

Vì say vẻ đẹp mắt nhung huyền 
Chỉ ước mơ lồng một chữ duyên 
Những tứ thơ tình gieo nẻo mộng 
Ngàn đêm giấc cảm gột tâm thiền 
Rằng yêu chẳng thẹn mùa trăng khuyết 
Hỡi mến sao màng tuổi ngọc nguyên 
Đã quyết cùng nhau hòa nhịp thở 
Thì đâu quản ngại nỗi ưu phiền 

Nguyễn Châm - 180618

=========

RỜI XA NGHIỆP KHỔ

Mình xua nghiệp khổ vọng đêm huyền
Lắng cuộc hương đời với nợ duyên
Bỏ tiếng hờn ghen về chốn Phật
Ngẫm câu yêu mến lặng khi thiền
Di  Đà niệm khẩu  tâm  hoài vẹn
Cõi tạm vun đường phúc mãi nguyên
Giũ hết hiềm nghi mà thứ lỗi
Lòng ta khiết tịnh khỏi ôm phiền.

Tiên Diệu

==========

Đời như giấc mộng

Một kiếp phù sinh vốn ảo huyền
Trần ai vướng bận nợ cùng duyên
Tình thơ bay bổng như mây gió
Phận bạc giữ thân ở chốn thiền
Lúc đến đầu non vui tuế nguyệt
Khi về cuối nẻo nhớ đào nguyên
Ngàn mai bụi cuốn theo chiều gió
Nhẹ bước xem hoa chẳng lụy phiền

Phi Anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét