Thứ Ba, tháng 6 26, 2018

PHỐ NHỎ VÀO ĐÊM

PHỐ NHỎ VÀO ĐÊM 

Ta về phố nhỏ đã vào đêm 
Rả rích mưa giăng phủ trắng thềm
Quán lạnh tơ đàn day dứt mãi 
Tay vàng khói thuốc ngậm ngùi thêm 
Rồi năm tháng gội bờ vai mỏng
Để gió sương pha lọn tóc mềm
Một kiếp lữ hành bên góc trọ
Xong đời khép lại có gì êm...

Tường Vân - 07/06/18

==========

LỐI ĐÊM

Lạnh mảnh vai trần giữa phố đêm
Vầng trăng đổ bóng rọi ngang thềm
Chân mòn sải nhịp đời chưa dứt
Gót mỏi xoay vòng nợ mãi thêm
Vĩnh biệt tình thu vàng cỏ úa
Từ ly buổi hạ đắng môi mềm
Đây bầu rượu cũ mình ta uống
Cạn nỗi đau cùng giấc ngủ êm ./.

Thạch Hãn
LCT 07/06/2018

==========

HẠ XƯA

Cánh phượng xa rồi chợt nhớ em
Hoài mơ chốn cũ liễu buông thềm
Bài thơ kỷ niệm còn in đậm
Khúc nhạc hôm nào mãi dịu êm
Ánh mắt chiều nao sầu cách trở
Làn môi buổi nọ xót nhiều thêm
Phương trình nuối tiếc ngày ly biệt
Ẩn số buồn tênh suối tóc mềm

Chieu Truong

==========

PHỐ NHỎ VÀO ĐÊM
( y đề, y bv, nđt)

Quạnh quẽ mưa buồn lúc nửa đêm 
Đường hoang gió lạnh thoảng bên thềm
Cô hình thiếu phụ bơ phờ mãi
Lẻ bóng trang đài rũ rượi thêm
Vẫn đợi bao ngày phai tóc mỏng
Còn trông những buổi nhạt môi mềm
Giam mình ảo não trong nhà trọ
Nhạt nhẽo canh đời chẳng ấm êm.

07/6/2018
Lê Ngọc Kiên

===========

PHỐ ĐÊM...!

Lặng lẽ khi về hẻm phố đêm,
Đèn giăng ngõ quạnh trước hiên thềm!
Nghe chừng dáng ngọc còn xa mãi,
Tưởng vọng thân ngà cũng cách thêm!
Dẫu đợi sang mùa sương phớt mỏng,
Dù trông mãn vụ gió qua mềm!
Ơ hờ gối lẻ nơi phòng trọ,
Rệu rã canh trường chẳng ấm êm!!!

Âm Dư

==========

MỒ CÔI... 

Nó vẫn âm thầm tận nửa đêm 
Nhiều khi ngủ lại trước chân thềm 
Buồn cha mẹ đã tình duyên hết 
Xót nghĩa nhân càng tủi nhục thêm 
Bữa nắng ngày mưa ghì phận mỏng
Lề thôn góc chợ rã thân mềm 
Màu đen phủ đặc hồn thơ bé 
Mỗi giấc mơ thèm ủ ngực êm 

Nguyễn Châm - 070618

===========

MỘNG ĐUỔI

Mộng rã ngơ người lúc nửa  đêm
Mồ hôi đẫm giọt ướt quanh thềm
Câu  thề  buổi  ấy  luôn  trào  mãi
Tiếng hẹn  hôm  nào vẫn  ủ thêm
Quạnh quẽ làn môi tràn gối mỏng
Đìu hiu  ngọn tóc xõa  chăn mềm
Không tròn giấc ngủ sương ùn lạnh
Đã  níu  ân mờ  chẳng  được  êm

Ngọc Dũng
LND / 7-6

==========

Màn đêm 

Trời hôm lặng lẽ phủ màn đêm
Lác đác lá thu rụng xuống thềm
Chén rượu phong trần say lại tỉnh
Vầng thơ nhân nghĩa thắm tình thêm
Còn đâu hình bóng bờ vai nhỏ
Ngọn gió xuân bay mái tóc mềm
Một kiếp bơ vơ đời lữ thứ
Mơ ngày nệm ấm với chăn êm

Phi Anh

==========

TIẾNG ĐÊM

Em dìu nỗi nhớ “vào đêm”
Cũng là khi trở trăn niềm cũ xưa
Con đò duyên chở đầy mưa
Lối tình “rả rích” như thừa nỗi đau

Ai đem sương phủ lên đầu
Để câu thơ cũ úa màu tháng năm
Hồn tan theo khói thuốc cầm
Lẽ đâu lòng mãi bấm nhầm phím thương

Vẳng trong tiếng vọng canh trường
Xót câu vàng đá giữa đường đánh rơi

Trần Tình 07/06/2018

=========

TIẾNG LÒNG

Tiếng lòng khóc vỡ màn đêm
Sao ta cứ lụy với người cũ -  xưa
Để mi đẫm lệ như mưa
Thương làn tóc rối duyên thừa mãi đau

Vùi con sóng nghĩ bạc đầu
Để trang thơ khóc vương sầu tháng năm
Kén nằm vén nhộng thương tằm
Ai đem sầu thảm cách ngăn nẻo đường

Để ta khắc khoải canh  trường
Thương câu hẹn ước giữa đường bỏ quên

Hải Âu 07/06/2018

=========

        Anh Dong le Xuan

    Đi trong PHỐ NHỎ VÀO ĐÊM
Nghe thơ thánh thót mà mềm tim đau

   Gió sương lạnh ướt mái đầu
Tơ đàn quán lạnh dạ sầu cô đơn

    Tái tê nào tái tê hơn 
Đốt cháy thuốc nhìn chập chờn khói bay

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét