BÓNG CHIỀU...
Lặng lẽ mình anh xoải bước chiều
Nghe từng nhịp thở đắng niềm yêu
Vần thơ chửa dệt tròn tâm ý
Khoảng vắng làm xao động những điều
Hẹn mãi tình xa vời đất Sở
Trông hoài giấc muộn ủ trời Liêu
Hằng đêm cuốc vọng dòng thương cảm
Hận nửa đời vương bóng diễm kiều
Nguyễn Châm
THU CHIỀU
Và anh đã đến giữa thu chiều
Dìu bước em về bến tịch liêu
Ánh mắt nồng nàn trao vạn ý
Vòng tay ấm áp nhủ bao điều
Thời gian vẫn đậm tình son sắt
Sương gió nào phai nét mỹ miều
Tháng rộng năm dài chưa thể xóa
Nên lòng mãi nợ một lời yêu !
Tường Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét