Thứ Năm, tháng 6 20, 2019

LẠC LÕNG


LẠC LÕNG
( Trường Thiên )

Chẳng lẽ người quên hết thật rồi
Nghe dòng lệ đắng mặn bờ môi
Thề xưa đã vỡ đành chôn lấp
Mộng cũ không thành để cuốn trôi
Đếm những niềm vui hồn khắc khoải
Đong từng nỗi nhớ dạ chơi vơi
Thương yêu vẫn đó nào sai hẹn
Nguyện ước còn đây há đổi lời
Cứ ngỡ duyên tình tươi nét ngọc
Đâu ngờ kỷ niệm bạc màu vôi
Như cơn gió bấc lùa bên cửa
Tựa ánh sao băng lướt giữa trời
Nhặt mảnh trăng gầy chao ngọn sóng
Gom làn khói nhạt bủa trùng khơi
Đêm nay biển cả còn thao thức
Lạc lõng mình em với cuộc đời !

Mùa Thu 29/9/15


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét