Chủ Nhật, tháng 6 30, 2019

TRĂNG HỜN


TRĂNG HỜN 

Đêm buồn ta bán cả vầng trăng
Bán cả tình tôi nỗi muộn mằn
Bán cả những vần thơ rướm máu
Hỏi rằng em có muốn mua chăng

Anh khờ sao lại bán vầng trăng
Thôi được, tôi mua thử một lần
Tôi sợ những đêm dài lẽ bóng
Âm thầm có kẻ vẫn chờ trăng

Còn em có phải cũng khờ không
Ta tặng riêng em khách má hồng
Một ánh trăng vàng lơ lửng đó
Cho em trọn cả trái tim nồng

Mới đó mà anh đã vội quên
Bỏ vầng trăng lạnh giá mông mênh
Ghét anh tôi sẽ không thèm khóc
Bỏ mặc riêng anh chẳng bắt đền

Em nhé hôm nào có nhớ không
Trăng vàng lơ lửng ghé bên song
Đêm nao em hứa rằng em đợi
Sao nỡ quên tôi để lấy chồng?

Giờ anh lại bán mảnh trăng xưa
Để bến tương giang lạnh bốn mùa
Bỏ mặc đêm buồn heo hắt lạnh
Cho tình lịm chết chẳng lời thưa !

Mùa Thu 1/2/16


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét