CHIỀU LY
Hoàng hôn xuống nghe tiếng lòng hoang vỡ
Giữa chiều rơi nức nở lá thu vàng
Chút tình buồn ai nỡ rẽ sang trang
Sao bất chợt nghe ngỡ ngàng cay đắng
Rồi từ nay giữa cõi đời ghẻ lạnh
Ai cùng mình ôn lại chuyện ngày xưa
Để những chiều cùng đi dưới cơn mưa
Nhặt chiếc lá thu vừa rơi qua ngõ
Con đường cũ giờ đây còn mỗi nhỏ
Bóng thời gian ngày đó đã phai rồi
Giọt thơ buồn còn ướt đọng hồn tôi
Chiều ly biệt rượu mềm môi cay đắng
Bước chân đi nghe cõi lòng trĩu nặng
Giá băng nào đem ướp mảnh tim côi
Lãng quên rồi mà đâu dễ phai phôi
Đêm khắc khoải lạc loài niềm tâm sự
Trắng năm canh mỏi lòng người cô lữ
Hai cuộc đời một tâm sự mênh mang
Cánh phong rơi trong đêm vắng khẽ khàng
Thời gian hỡi.. bẽ bàng câu duyên nợ
Rồi sắp đến là những ngày thu tới
Ai sẽ cùng tôi xướng họa đề thơ
Ai bên tôi thức trắng những đêm khờ
Ai hờn dỗi vu vơ chiều thu cuối
Hỡi cánh chim trú đông dường bay vội
Chợt nghe lòng len nhẹ nỗi sầu riêng !
Mùa Thu 19/8/15
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét