CUỐI NẺO ĐỊA ĐÀNG
Hai đầu Ô Thước chơi vơi
Nước sông Ngân trút rã rời nỗi đau
Thôi đành giã biệt tình nhau
Để thôi vương lụy kiếp sau bẽ bàng
Em về gom hết đa mang
Gửi theo những chiếc lá vàng cuối thu
Trăm năm một kiếp mây mù
Ái ân giờ cũng nắng thu lụi tàn
Thơ buồn vướng nhịp sầu đan
Bến yêu xưa thoảng một làn khói nhang
Tình chôn cuối nẻo địa đàng
Tiếng chuông oan nghiệt phủ phàng điểm canh
Trần Tình 31/08/2018
SẦU THU
Thu chưa mà lá xa cành
Vẫn người thơ đó chờ anh cuối đường
Trời chiều lành lạnh giăng sương
Còn nghe quay quắt sầu vương lối về
Tình anh em chẳng dám thuê
Mà sao nỗi nhớ lê thê chập chùng
Sơn khê cách trở nghìn trùng
Trách sao cho khỏi tơ chùng phím lơi
Chiều thu nghe đắng giọt đời
Bâng khuâng nhặt lá sầu rơi một mình
Tường Vân - 03/09/18
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét