GIỌT LỆ NGẬM NGÙI
Lệ nào chảy giữa trùng khơi
Mà con sóng vỗ muôn đời chẳng yên
Lệ nào rớt xuống nhịp thiền
Mà trong tiếng mõ nghẽn phiên khúc tình
Thôi đành nuốt lệ làm thinh
Chữ yêu đành trả sông tình sóng xô
Lần theo bước mỏi giang hồ
Lệ chan mà cõi lòng khô cỗi cằn
Lệ nào ém nhẹm trong chăn
Nửa đời vụng dại nợ nần tấm thân
Trần Tình
TIẾNG ĐÊM
Chỉ là tiếng của đêm khơi
Mà lây lất mộng nửa vời chưa yên
Áo nâu em khoác cõi thiền
Mà sao vẫn cứ truân chuyên bến tình
Sóng tình đâu dễ lặng thinh
Cứ mênh mang cuộn cứ tình tứ xô
Lênh đênh một kiếp hải hồ
Phải đâu đá sỏi mà khô cội cằn
Nỗi lòng ai ủ trong chăn
Mà thao thức đợi đã mòn mỏi đêm...
Tường Vân - 22/06/19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét