NỖI NIỀM CHƯA NGỎ
Nắng đã dần tan dưới rặng dừa
Nghe chiều gió trở xót lòng chưa
Thềm sương lá chết từng thu lạnh
Lối hạ người đi một bóng thừa
Nhớ mỗi đêm chờ bên gối điệp
Thương nhiều tiếng hẹn cuối đường mưa
Lời yêu muốn ngỏ từ năm ngoái
Bởi giận...Nên đành nói hổng ưa...
Nhi Py - 04/03/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét