TỰ NHỦ....
Ví bẵng anh là cội tán thông
Thì em tựa mấy cũng an lòng
Gần nhau luyến mãi cung tình hạ
Vắng bậu thương hoài ngọn gió đông
Chỉ ước vườn thơ dài bút vẫy
Hằng mơ trướng nguyệt vững tay bồng
Nồng đêm chén rượu chờ trăng ngủ
Ủ trọn thân ngà thế đủ không...? ...
Nguyễn Châm
CHIỀU PHỐ NÚI
Sợi nắng tan dần dưới rặng thông
Chiều rơi mấy nhịp ngẩn ngơ lòng
Vời theo tiếng gió miền sương hạ
Vợi lại cung đàn buổi tuyết đông
Suối vắng âm thầm con nước chảy
Rừng thưa hờ hững áng mây bồng
Rêu mờ bụi bám ven đường nhỏ
Mỗi độ thu về nhớ lắm không ?
Tường Vân - 19/04/19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét