PHỐ NÚI BUỒN...
Phố núi có còn trong bóng dáng Xứ Thanh..?
Em ở bên ni anh đầu ghềnh bên nớ
Gần trong tấc gang mà xa xôi đến thế
Đá núi chông chênh sóng Trường Lệ nghẹn ngào
Sông Mã quê mình con sóng vẫn lao xao
Câu thơ anh đau vỗ vào ghềnh đá
Những đắng đót bão giông ướp vào cây rau má
Mà bỗng em, anh xa lạ đến không ngờ
Phố núi buồn chân em bước bơ vơ
Những sắc vần gieo nghệch ngờ đơn độc
Như đá Tây Giai mấy đời rêu mốc
Sóng biển Sầm Sơn lồng lộng chẳng ru tình
Câu thơ buồn em thả giữa không thinh
Anh đứng nơi xa lặng mình vô cảm
Trống Mái bên nhau mà giận hờn chi lắm
Để lối em, anh thăm thẳm đá sầu
Phố núi anh về hiu hắt giữa thâm sâu ...
Nguyễn Châm - 060719
PHỐ NÚI TÔI YÊU
"Phố Núi ta về hiu hắt giữa thâm sâu..."
Từng bước đơn côi nghe nỗi sầu rạng vỡ
Anh ở bên ni... Tôi lại về bên nớ
Hai nửa trời riêng cùng nỗi nhớ ôm ghì
Trường Lệ nghẹn ngào đưa tiễn một người đi
Sương đọng hoen mi gió lay bờ tóc rối
Một tiếng từ ly cũng không đành thốt vội
Mà vẫn nghe lòng bổi hổi trái tim đau
Phố Núi về đêm rực rỡ ánh đèn màu
Ngập ngừng bên nhau qua từng con ngõ vắng
Vầng trăng trên cao còn nghiêng mình đứng lặng
Mà tiếng đêm rơi nằng nặng cõi tâm sầu
Bến Tương buồn ai khóc chuyện tình Ngâu
Chẳng nói từ ly cũng nghe sầu tiễn biệt
Người yêu hỡi thôi Anh đừng lưu luyến
Xin hẹn lần về Tây Tiến giữa mùa thơ
Sông Mã yêu ơi ngày tháng có mong chờ...
Tường Vân - 06/07/19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét