Thứ Bảy, tháng 7 20, 2019

DUYÊN NỢ ĐỌA ĐÀY…


DUYÊN NỢ ĐỌA ĐÀY…

Mưa chiều nhẹ lướt tim say
Mình em đếm những chuỗi ngày tỉnh mê
Sầu riêng gối lẻ ê chề
Những thương ai với bộn bề gió sương

Mộng tình như kẻ tha hương
Một câu thơ cũng lạc đường ái ân
Nghìn đêm tiếng thở xoay vần
Nỗi cô đơn xếp...đà ngân ngất đầy

Khung trời xa ấy mưa bay
Lẽ đâu duyên nợ đọa đày kiếp yêu...

Trần Tình 09/11/2018 

TIẾNG THƠ SẦU 

Tiếng thơ ai rót nửa chiều 
Lời thương chẳng dám nên nhiều khổ đau
Đêm say gạn mối tơ sầu 
Mới hay người đã qua cầu sông Thương 

Trắng tay giữa cuộc hồ trường 
Đời ta lạc cõi vô thường không anh
Sương đêm ướt sợi tóc mành
Đường khuya hiu hắt trở thành lối quen 

Cô đơn khép lại nỗi niềm 
Một trang tình lỡ nghìn đêm chở sầu !

Tường Vân - 09/11/18


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét