TÔI TRỞ VỀ…
Tôi trở về, với chính bản thân tôi
Với tuổi đời trôi dạn dày, trần tục
Và những câu thơ lạnh lùng, côi cút
Những giấc mơ yêu gầy guộc hoang tàn
Tôi trở về, bên bếp lạnh chiều lam
Mẹ cõng bầy con ngược dòng cơ cực
Một bát cháo rau trăm niềm vô thức
Một mảnh chăn đơn đắp những cơ cầu
Tôi trở về nơi cùng cực bể dâu
Nhặt mảnh bom rơi đỏ ngầu uất hận
Mẹ dẫn con qua vết cày mưa đạn
Những bóng âm binh cả bạn lẫn thù
Tôi trở về sau bấy quãng đời tu
Họ tắm cho tôi đủ mùi điên dại
Hỡi những vong linh dọc đường quan tái
Hãy níu chân tôi trở lại hoang tàn
Tôi trở về nơi bếp mẹ hồng than
Sưởi ấm tim non thuở còn quấn tã
Chỉ ước trăm năm không hề lớn nữa
Khỏi phải trơ gan chọi kiếp phong trần
Trần Tình 11/06/2019
MAI ANH VỀ
Mai anh về cho em được đi chung
Để thấy quê anh một biển trời mơ mộng
Và cảm nhận thăng trầm trong cuộc sống
Cùng sẻ sang và chia sớt vui buồn
Những buổi chiều ta cùng ngắm hoàng hôn
Nghe anh ru lại câu hò xứ Huế
Nỗi trở trăn một thời đâu quên dễ
Mấy mươi năm vẫn chưa thể xóa nhoà
Chỉ hình dung và cảm nhận thôi mà
Trong ánh mắt anh đượm nỗi buồn sâu lắng
Nghe anh kể tuổi thơ nhiều lận đận
Mà lòng em trăn trở mấy thiên sầu
Nửa đời người qua bao cuộc bể dâu
Tuổi thơ anh đã nhuộm màu lửa đạn
Cảm nhận nỗi đau và những gì mất mát
Em ước cùng chia sớt những buồn vui
Một chút thôi cho vơi bớt ngậm ngùi
Bởi tuổi thơ em chưa một lần nếm trải
Mình ôn lại kỷ niệm buồn xa ngái
Đã một thời để lại mấy tan thương...
Hà Nội yêu ơi.. Ba mươi sáu phố phường...
Tường Vân - 11/06/19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét