KHẮC KHOẢI TƠ LÒNG
Em đem cau sáu bổ ba
Anh đem cau sáu chẻ ra làm mười
Bởi yêu em nhoẻn môi cười
Bởi ham anh vứt những lời ruột gan
Lối sông vẳng tiếng tơ đàn
Lối em chở những cơ man nỗi sầu
Sân xưa vàng vọt dây trầu
Thơ em khắc khoải những câu cứa lòng
Sông tình bến đục bến trong
Câu thơ em ngập những dòng đắng cay
Tình anh vớt mãi không đầy
Nhớ mong em vớt héo gầy tháng năm
Trần Tình 10/05/2019
KHÚC TƠ LÒNG
Đêm trường vọng tiếng xa xăm
Trong khuya vẳng khúc tơ trầm nhặt thưa
Nhớ nhung nửa kiếp chưa vừa
Niềm yêu khẽ chạm tim thừa thãi đau
Thềm sương tiếng vạc kêu sầu
Cảm thương con nhện lại rầu mối tơ
Sông Tương nước chảy lững lờ
Chén thu ai chuốc mà ngơ ngẩn lòng
Con đò chở khách qua sông
Bỏ sau lưng những gió giông cuộc đời
Cau tươi anh chẻ làm mười
Tình buồn em hái một đời nếm đau.!
Py Nhi - 10/05/19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét