MÃI KHỜ
Nhắc gì hai chữ "cố nhân"
Sâu trong tâm khảm tim ngần ngật đau
"Thời gian" "vọng tiếng" tơ sầu
"Tình vơi nghĩa nhạt" miếng trầu khuyết vôi
"Đêm buồn" "gối lẻ" em ngồi
Đếm từng xuân rụng thương thời tóc mây
Hồn côi "rượu đắng" "thơ gầy"
Chẳng đông mà tuyết phủ đầy lối tim
"Phong trần" "đã mỏi" cánh chim
"Cố nhân" ơi, nửa bờ tim mãi khờ....
Trần Tình 20/07/2018
TÌNH KHỜ
Lạc loài trong kiếp tha nhân
Tình chưa dám ngỏ tim bần thần đau
Tàn đêm nhấp cạn chén sầu
Mới hay sợi tóc điểm màu trắng vôi
Thương ai khó đứng khôn ngồi
Tìm ai bóng nhạn lạc loài gió mây
Trắng đêm nỗi nhớ hao gầy
Men say một chén trật trầy con tim
Cuối trời hoang hoải cánh chim
Thì đây có kẻ tàn đêm dại khờ...
Tường Vân - 23/07/18
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét