"Và ta biết một điều thật giản dị
Càng xa em ta càng thấy yêu em"
(Phú Quang)
VÀ EM BIẾT YÊU ANH
VÀ ngày tháng vẫn đong đầy nỗi nhớ
TA cứ hoài nham nhở mảnh hồn xuân
BIẾT lòng ai có bâng khuâng
MỘT mùa thu cũ buồn rưng rức buồn
ĐIỀU tha thiết bao lần đâu dám nói
THẬT dịu dàng hai tiếng gọi tình thơ
GIẢN đơn mà mãi mong chờ
DỊ sàng như có hững hờ nhau đâu
CÀNG trăn trở mối duyên đầu thuở ấy
XA nhau rồi mới thấy ngập niềm yêu
ANH còn nửa giấc mơ phiêu
TA hoài ấp ủ bao nhiêu hỡi chàng
CÀNG thương nhớ lòng lại càng son sắc
THẤY niềm đau thắt chặt trái tim mình
YÊU ai một khách viễn trình
ANH phương xa chắc hiểu tình em yêu.
VÀ TA BIẾT MỘT ĐIỀU THẬT GIẢN DỊ
CÀNG XA ANH TA CÀNG THẤY YÊU ANH
Tường Vân
VÀ TA BIẾT YÊU EM...
VÀ năm tháng mỏi mòn trong thương nhớ
TA dại cuồng như chưa có mùa xuân
BIẾT yêu là kiếp nợ nần
MỘT đời xin nguyện chôn thân kiếp tù
ĐIỀU ấp ủ dù chưa lần anh nói
THẬT nhỏ nhoi nhưng gói cả tâm lòng
GIẢN đơn hai chữ tơ hồng
"DỊ sàng" mà lại vẫn "đồng mộng" đây
CÀNG mới hiểu những ngày không nhau ấy
XA người yêu mà biết mấy thương yêu
EM ơi trên bước đường chiều
ANH luôn giữ vững tin yêu cùng nàng
CÀNG thử thách dạ càng thêm son sắt
THẤY niềm tin đan chặt mối duyên mình
YÊU nhau dù vạn hải trình
EM nghe không trái tim mình thêm yêu
VÀ TA BIẾT MỘT ĐIỀU THẬT GIẢN DỊ
CÀNG XA EM ANH CÀNG THẤY YÊU EM
Nguyễn Châm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét