TRĂN TRỞ….
Xuân vừa ngoảnh mặt đã đành quên
Có phải tình mang những lụy phiền
Ái chẳng vuông tròn xa xót nỗi
Thơ hoài lỡ dở nhạt nhòa nghiên
Còn ai bước giữa miền hoang phế
Để bóng lần theo cõi mộng thiền
Vá mỗi canh buồn qua nhịp thở
Nghe lòng tủi nghẹn kiếp nào yên
Nguyễn Châm - 260419
TÌM CHỐN BÌNH YÊN
Chợt muốn quay về chuyện lãng quên
Tình trong ảo ảnh lắm ưu phiền
Anh còn ngất ngưởng vùi men ái
Nó đã âm thầm bỏ bút nghiên
Giấc điệp trầm mê vầy cuộc lữ
Hồi chuông thức tỉnh gội tâm thiền
Trần gian một thoáng hoàn cơn mộng
Hãy để cho lòng chút dịu yên !
Tường Vân - 26/04/19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét