THI PHAI
THU vàng vọt khiến lòng hoang dại
SẦU miên man tê tái nỗi niềm
BÓNG người ẩn hiện bờ tim
NẮNG thôi thắp lửa cánh chim mỏi bầy
NHẠT chén tửu nhớ ngày hợp cẩn
PHAI tình riêng trắc ẩn đeo mang
GIÓ lay rụng chiếc lá vàng
HEO lùa mành trúc ngỡ ngàng khóe môi
MAY sẵn có một thời cam khổ
THỔI niềm tin thắp lửa yêu thương
KÉO theo bao nỗi đoạn trường
DÀI đêm trăn trở luyến thương kiếp tình
NGÃ khổ lụy riêng mình cạn hưởng
THƯƠNG tấm thân vất vưởng hồn trai
THU SẦU BÓNG NẮNG NHẠT PHAI
GIÓ HEO MAY THỔI KÉO DÀI NGÃ THƯƠNG
Nguyễn Châm
THU SẦU
THU trút lá bên thềm cỏ dại
SẦU đông rơi khắc khoải muôn niềm
BÓNG chiều rót nhẹ vào tim
NẮNG chưa tắt lửa tiếng chim gọi bầy
NHẠT môi ấm đêm say chén cẩn
PHAI ngõ hồn thơ thẩn niềm mang
GIÓ đưa sắc lá thu vàng
HEO bay lành lạnh trăng bàng bạc trôi
MAY cảm nhận tình người gian khổ
THỔI qua đời loang lổ mùa thương
KÉO trôi nửa kiếp đoạn trường
DÀI câu nhung nhớ mà vương nợ tình
NGÃ cay đắng ta, mình cộng hưởng
THƯƠNG anh hoài khật khưỡng đời trai
THU SẦU BÓNG NẮNG NHẠT PHAI
GIÓ HEO MAY THỔI KÉO DÀI NGÃ THƯƠNG
Tường Vân - 18/04/19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét