CẢNH ĐỜI
“Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng”
Gầm trời vốn dĩ mái nhà chung
Đời em cố dượng từng manh vá
Kiếp chị hoài phô những miếng bùng
Khỏa thể ai tìm khuôn trác tuyệt
Ôm đầu nó ước chuyện ngà nhung
Vì đâu nỡ phụ tằm ươm kén
Lại chẳng nhìn sang thuở não nùng
Nguyễn Châm - 230718
TỰ TÌNH
Cảnh đó người đây cớ lạ lùng
Hôm nào lối hẹn vẫn về chung
Đường quen gió hát câu tình tự
Chốn cũ đêm khơi chuyện bão bùng
Tóc rối Hoàng Lan hờn cánh mộng
Duyên thầm Nguyệt Quế tỏa đài nhung
Tha nhân trở lại vườn hoa ấy
Chẳng biết vì đâu chạnh não nùng...
Tường Vân - 23/07/18
* Khắc lục
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét