CHIỀU LY BIỆT
Ta dường mãi đứng lặng đầu sông
Kẻ khuất dần xa quặn nỗi lòng
Tuyết bỗng ôm choàng lên cảnh hạ
Ngâu thì phủ ngập xuống hồn đông
Vàng tay khói nhuộm mành trăng rũ
Lỡ cuộc tình vay buổi nắng bồng
Chén vẫn âm thầm men tửu nhạt
Thương niềm mộng cũ lắng tầng không
Nguyễn Châm
DẤU LỆ NỒNG
Nhặt mảnh tàn rơi xót cõi lòng
Ba mùa lá rụng hỡi tình đông
Đường xa gió lạnh bờ vai rũ
Ngõ nhỏ chiều lam sợi tóc bồng
Dõi cánh chim bằng xuôi biển lạ
Mơ thuyền lữ khách cập thềm không
Thời gian đã nhuộm màu sương tuyết
Cảnh cũ hằng vương dấu lệ nồng.!
Tường Vân - 09/10/18
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét