ĐÊM HUYỀN ẢO
Rằng anh mãi nhớ đêm huyền ảo
Bởi được bên nàng buông giũ áo
Để biết ân nồng cõi lạc tiên
Cho tường vẻ đắm miền hư đạo
Tâm bùng ngọn lửa cháy niềm yêu
Thể gợi khuôn tình dâng sóng bão
Vũ trụ im lìm trước cảnh mê
Phòng khuê mấy độ còn chao đảo
Nguyễn Châm
HUYỀN ẢO
Anh về chốn ấy miền sương ảo
Tuyết lạnh đông hàn thâm sắc áo
Để lạc nàng thơ giữa bến tình
Mà say chén tửu bên thềm đạo
Duyên hờ hững dệt cuối trời mây
Mộng xót xa chìm trong gió bão
Đẫm giọt men nồng buổi nguyệt sang
Cho em chợt thấy lòng khuynh đảo.!
Tường Vân - 21/9/18
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét